🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Hiên

Beta: Tsuki813

Khóc thì cứ khóc, nhưng khóc xong thì vẫn phải sống.

Ba ngày nghỉ bệnh mau chóng qua đi, Thạch Phi Hiệp lau khô nước mắt, một lần nữa đứng lên.

Lúc đó, khi hắn vừa bước chân ra khỏi phòng, câu đầu tiên là: “Hừ hừ, thằng nào cầm ống nghe Domino của ta lập tức giao ra ngay, ngoan ngoãn được khoan hồng, chống cự đây nghiêm phạt. Một khi ta mà tra ra được… hừ hừ.”

Hắn chỉ có thể hừ hừ trong miệng. Bởi vì khi đó hắn thấy trên cao Isfel tung cánh bay xuống, dưới lầu một bộ âu phục vàng nhạt đi đi lại lại. Đại lâu đang rung chuyển, ngay sau đó thân thể khổng lồ của Asha xuất hiện ở chân cầu thang.



Thạch Phi Hiệp cúi đầu rồi.

Nhưng cúi đầu thì cứ cúi, tra thì vẫn phải tra.

Hắn do dự một lúc, rồi quyết định tiếp cận nghi phạm đầu tiên – Antonio.

“Antonio đại ca…” Thạch Phi Hiệp cười bồi, vẻ nịnh nọt trên mặt khó miêu tả thành lời, “Ba ngày trước, chúng mình cùng nhau trong cái bẫy rập thích ăn lựu kia, ngươi có thấy một cái ống trông giông giống kính vạn hoa không? Dài dài khoảng thế này ý, hình trụ ý.”

Atonio múa chảo, không thèm quay đầu đáp: “Có thấy.”

Thạch Phi Hiệp tràn trề hi vọng, một ngàn Kim tệ như đang vỗ cánh bay về, “Ở đâu?”

Atonio bớt một giây thời gian liếc hắn một cái dài dại, “Trong tay ngươi.”



Thạch Phi Hiệp nói: “A, ta nói sau khi ta hôn mê trở lại.”

“Chắc là rơi rồi.”

Thạch Phi Hiệp vươn dài cổ, “Chẳng lẽ ngươi không cầm sao?”

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/209723/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện U Linh Tửu Điếm
Chương 12: Thụ thương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.