Asmar đúng là đã trở lại.
Ít nhất lúc Gin tới tiền sảnh Con Thuyền Noah đón hắn, xác nhận thẩn thể hắn không có vấn đề gì. Nhưng mà…
“Hắn nhìn sao như thể trúng tà vậy?”
Hughes đáp: “Có lẽ lặn lội đường xa, mệt mỏi.”
Gin còn muốn nói, lại bị Hughes liếc mắt ngăn lại.
Đợi Asmar như du hồn trôi lên lầu, Hughes mới hạ thấp giọng: “Tinh Linh Vương nói thân thể Asmar rất bình thường, vấn đề là ở tâm lý.”
Gin nhíu mày: “Vì sao hắn nói với người, không nói với ta?”
Hughes cười nửa miệng nhìn hắn không nói.
Gin đột nhiên nhớ ra ba ngày của mình khi xưa với Dea, lập tức cười bồi: “Ý ta là, chuyện như vậy tìm ta truyền lời là được rồi, không nên quấy rầy ngươi.”
Hughes mỉm cười: “Thật không?”
“Đương nhiên đương nhiên.” Gin thấy hắn không có phản ứng gì, lập tức biết điều câm miệng. Nhưng lòng lại bồn chồn lo lắng, Omedeto không lẽ đã phát hiện ra chuyện của hắn với Dea năm đó. Rượu vào lời ra, lên giường tiền rơi. Ai biết Dea liệu có vừa uống rượu rồi lại lên giường, xong cái gì cũng kể không.
Hắn càng nghĩ càng bất an, lẩm bẩm: “Thạch Phi Hiệp về nhanh chút có phải tốt không.”
“Đúng thế.” Hiếm khi Hughes phụ họa hắn.
“A? Ngươi cũng nghĩ thế?” Gin trợn tròn mắt.
Hughes dật đầu: “Có lẽ Phi Hiệp có thể khuyên giải Asmar.”
Gin nhẹ nhàng thở ra.
“Ngươi nghĩ cái gì đó?” Mắt Hughes hơi nheo lại.
“Haha, cũng thế đó cũng thế đó.” Gin ôm eo hắn, “Gần đây ta vận động ít quá, hay là ngươi theo giúp ta luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216956/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.