Mới từ tầng thứ tư ra, Thạch Phi Hiệp không kịp thích ứng độ u ám của tầng năm.
Đột nhiên, hai luồng sáng đỏ và xanh từ giữa thành thị âm u bay lên, bắn thẳng vào không trung.
“Pháo hoa?” Thạch Phi Hiệp dùng tay che mắt.
Isfel dừng lại giữa không trung, “Đó là Abaddon và Asmodeus.”
Abaddon hắn biết, là một trong Bảy Đại Ma Vương Địa Ngục, có thể so với hắn chắc cũng là Ma Vương. Thế nên hắn hỏi tiếp: “Tội gì?”
“Dâm dục.”
Thạch Phi Hiệp hạ giọng hỏi: “Dâm tới mức nào?”
Isfel nói: “Xóc lọ.”
“…” Thạch Phi Hiệp không thể hiểu nổi. Chẳng lẽ, Thiên Đường là nơi xóc lọ cũng không được phép? Tuy rằng hiện giờ hắn cũng là một trong những thành phần bất tử rồi, nhưng ai mà chả có sự nhỡ nhàng? Nếu hắn chẳng may chết sớm, hắn vẫn mong sẽ xuống Địa Ngục. Đương nhiên, dù là đến Thiên Đường cũng không sao, cái chuyện chai lọ hắn khá là am hiểu.
Ánh sáng bao phủ trước tay Thạch Phi Hiệp dần nhạt đi, hạ bàn tay xuống, thì vừa lúc nhìn thấy hai người xòe đôi cánh đen bay tới.
“Phải chuyển sang trạng thái chiến đấu sao?” Hắn bắt đầu lo lắng.
Isfel nói: “Không cần.”
Abaddon cười tủm tỉm lại gần: “Isfel, đúng là đã bỏ cái chốn quái quỷ đó tới Địa Ngục rồi! Lúc nãy Mammon nói ta còn không tin.”
Asmodeus ở sau lưng hắn, gương mặt tuấn tú có chút ngại ngùng.
…
Hắn đúng là mắc tội dâm dục hả?
Thạch Phi Hiệp không nhịn được nghi ngờ. Không phải đây là một án oan vạn năm của Thiên Đường đó chứ?
Isfel nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216948/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.