Thật lâu thật lâu về sau.
Lâu đến nỗi chân mọi người đã hóa đá, mí mắt Gin giật giật, Thạch Phi Hiệp vẫn còn đứng nguyên tại chỗ nói, “Vừa nãy, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Gin im lặng nhìn hắn. Hắn vẫn nghĩ Thạch Phi Hiệp là kẻ thông minh, ít nhất trước khi thằng này mở miệng nói những lời này, niềm tin ấy vẫn rất vững chắc.
“Chẳng lẽ, từ này đến giờ, ta vẫn đang mơ?” Thạch Phi Hiệp quét qua bên phải bên trái vài vòng, đột nhiên vỗ tay một cái, “A, ta biết rồi, lúc nãy Isfel không tới. Baal cũng chưa bị đánh bại, tất cả đều là ta tưởng tượng ra.”
“Phi Hiệp.” Hughes lo lắng nhìn hắn.
“Đúng rồi, cánh Isfel là màu đen mà, ta đã thấy rất nhiều lần, sao có thể đột nhiên biến trắng, dù đi nhuộm từng cọng cũng không thể nhanh như vậy.” Thạch Phi Hiệp tự nhủ, “Nhất định là ta nghĩ ngợi lung tung, mơ mộng hão huyền. Isfel còn đang ở trên Con Thuyền Noah. Đúng đúng đúng, hắn không thể rời khỏi Con Thuyền Noah. Đúng, ban nãy là ảo giác, ảo giác… có điều tại sao lại ảo giác thấy hắn hôn ta, còn ở trước mặt nhiều người như thế, thật là…”
“Thạch Phi Hiệp!” Gin vọt tới trước mắt hắn, nắm lấy vai hắn, gào lên, “Lúc nãy ngươi không nằm mơ. Baal đúng là đã bị xử lý. Cánh Isfel đúng là biến thành màu trắng, hơn nữa… đúng là hắn đã trở về Thiên Đường, vừa mới nãy thôi, ngay trước mắt tất cả mọi người!” Nếu ở đây phải có một người làm kẻ xấu để người này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216928/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.