“Xin chờ đã.” Lanca nói, lui lại sau hai bước, nhìn về phía Raton, “Ngoài mật mã ra, còn có phương pháp nào khác không?” Tuy về mặt cảm tình, hắn cực độ không muốn thừa nhận tầm quan trọng của Gin, nhưng lý trí không cho phép hắn không thừa nhận.
Raton nói: “Cho ta một tháng, ta nhất định sẽ nghĩ ra.”
Thạch Phi Hiệp đẩy hắn một cái, “Thế ngươi đi thương lượng với Baal đi. Nếu hắn đồng ý chúng ta cũng không ý kiến.”
Raton xám xịt lăn trở lại, “Ít nhất cũng cho ba ngày chứ.”
Thạch Phi Hiệp nói: “Ừ, ngươi cứ dùng giọng điệu này thương lượng với Baal nhé.”
Raton cúi đầu: “Ta không có cách nào.”
Thạch Phi Hiệp ngẫm nghĩ: “Nếu lấy may, cơ hội mò trúng mật mã là bao nhiêu?”
Raton nói: “Vào lúc này ngươi nên cảm kích ta. Bởi vì ta không thêm số không vào bảng mật mã, nên ngươi có thể tăng từ một phần ba triệu hai trăm sáu mươi lăm ngàn chín trăm hai mươi phần cơ hội lên thành một phần ba trăm sáu mươi hai ngàn tám trăm tám mươi.”
…
Thạch Phi Hiệp hít sâu một hơi: “Bỏ qua lý luận, ngươi nói xem thực tế khả năng là bao nhiêu.”
“Thịt lừa” ở tình huống này có thể để làm gì?
Raton không hề nghĩ ngợi đáp: “Không.”
“Cám ơn.” Thạch Phi Hiệp thở dài với Lanca, “Mặc theo số phận thôi.”
Baal nói: “Ta đếm đến ba, nếu các ngươi không ra tay, ta sẽ động thủ trước vậy.”
Thạch Phi Hiệp nói: “Antonio và Raton đối phó Houllier. Những người khác tập trung vào Baal. Ta không tin cả trăm ngươi không có lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216925/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.