Edit: Hiên
Beta:Tsuki813
Gin kéo “thi thể” Thạch Phi Hiệp vào xó, cảm khái: “Rõ ràng như thế là không được, chúng ta hẳn là phải đổi hướng tiếp cận, đổi phương pháp nữa.”
Ai đó đang nằm thẳng cẳng như xác chết dưới đất vùng dậy: “Hướng nào, cách gì?”
“Đó chính là… vòng vo vạn thắng đại pháp.”
“Có cái gì vòng vo hơn bây giờ nữa sao? Thạch Phi Hiệp từ từ ngồi xuống, “Lúc nãy tý nữa là ta đã sờ đến cả quần lót hắn rồi… nếu như ngươi cho ta mượn một trăm Kim tệ.”
“Một trăm Kim tệ mua một cái quần lót đã qua sử dụng,” Gin hung dữ liếc xéo hắn, “Ta không phải ông già coi tiền như rác của ngươi, ngươi cũng không phải thằng con bất hiếu phá gia chi tử của ta.”
Thạch Phi Hiệp chậm rãi đứng dậy, “Ai. Quên đi, ta nghĩ hay là bỏ đi.”
“Không được.” “Gin bắt lấy cánh tay hắn,” “Bỏ dở giữa chừng không phải là phong cách của ta.”
“Hừ. Ngươi không bỏ dở giữa chừng? Thế sao Dea lại chạy về với Omedeto?”
“Ít nhất ta đã từng có được hắn.” Gin dùng nửa con mắt nhìn hắn, “Ngươi thì sao? Chưa làm đã bỏ, quần lót đã có chưa?”
Thạch Phi Hiệp buồn bực chui lại vào xó nhà ngồi xổm.
Gin nói: “Không có lý nào ngươi có thể giúp ta thành công mà ta giúp ngươi lại luôn thất bại. Ta quyết định, lần này nhất định phải rút sạch tận gốc rễ vấn đề1!”
Thạch Phi Hiệp quay đầu, nhìn hắn như oán phụ, “Sao ta nghe lại cứ thấy cả người rút gân thế này?”
Gin dùng vẻ vô cùng nghiêm túc nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216890/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.