Edit: Tsuki813
Beta: Hiên
Có lẽ Hughes có khả năng tiếp thu rất cao, hoặc vốn kỹ thuật của hắn không đến nỗi tệ, chỉ trong chốc lát, Gin bắt đầu nặng nề thở dốc.
Hughes oán giận nói: “Ngươi đừng cản ta thế.”
Gin bất đắc dĩ nói: “Vậy ngươi nhanh một chút…”
“Không được. Đây là lần đầu tiên, ta nhất định phải cho khiến ngươi thật hưởng thụ mới được …” Hughes lại tiếp tục đại nghiệp hôn hôn xoa xoa vừa nãy.
Theo động tác của hắn, hơi thở Gin càng ngày càng gấp gấp, đột nhiên, hắn phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Hughes, “Đau không?”
“Không sao… Không, sao…. Aaa…” Hơi thở của Gin bắt đầu ngắt quãng.
Tiếng thở của Hughes cũng càng ngày càng nặng.
Thạch Phi Hiệp nghe mà mặt đỏ tim đập, □ của hắn cũng rục rịch ngóc đầu.
…
Éo, quả nhiên loại hình giải trí này không thích hợp nghe nơi công cộng.
Hắn đang chuẩn bò dậy khỏi mặt đất, chợt nghe có tiếng mở cửa nơi hành lang, Tiểu Nguyệt lê dép ‘xoẹt xoẹt’ từ phòng đi tới, thấy hắn quỳ rạp trên mặt đất, ngẩn ra rồi hỏi: “Sao ngươi lại ở đây?”
Thạch Phi Hiệp bò rạp trên mặt đất bấy giờ đành làm bộ mơ mơ màng màng, “A, ô, ta thích ngủ chỗ này.”
“…Thế hả? Ngủ như vậy ngon hơn sao?” Tiểu Nguyệt nửa tin nửa ngờ nằm xuống, “Đúng lúc ta đang mất ngủ, thử xem coi thế nào.”
Thạch Phi Hiệp: “…”
“Hình như cũng hay đấy.”
Thạch Phi Hiệp nói: “Thực ra, ngủ ở chỗ này rất dễ cảm lạnh. Đất cứng lắm, nằm cấn cấn rất khó chịu …..”
“Khò khè… Khò khè.. hè.. è…”
“…” Mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216881/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.