Edit: Tsuki813
Beta: Hiên
Tia sáng yếu ớt cuối cùng cũng xuất hiện sau màn đêm dằng dặc. Theo tốc độ cực nhanh của xe ngựa, đốm sáng dần dần mở rộng, rồi biến thành một tòa nhà chót vót không thấy đỉnh. Ánh sáng vàng nhạt hắt ra chiếu rọi tiền sảnh càng lúc càng rõ ràng. Thạch Phi Hiệp chợt nhớ tới gian phòng mình, nhớ tới thức ăn ngon của Antonio, nhớ tới các đồng nghiệp trên Con thuyền Noah, cảm giác ấm áp chợt ùa lấy hắn.
Asmar chỉ về phía tiền sảnh: “Kìa, có người ra đón chúng ta!”
Thạch Phi Hiệp ló đầu ra, nơi tiền sảnh quả là có bóng người nho nhỏ.
“Ngươi nhận ra hắn không? Hắn là ai vậy?” Asmar khó nén nổi hưng phấn.
Thạch Phi Hiệp nói: “Ngươi cứ nhìn chiều cao là đoán ra mà.”
“...... Người lùn Raton?” Asmar trước khi nhậm chức, đã được Dea giới thiệu sơ về tình hình Con thuyền Noah.
Thạch Phi Hiệp gật đầu.
Asmar thất vọng.
“Không phải ngươi nói trên con thuyền Noah có rất nhiều thần tượng của ngươi sao?” Thạch Phi Hiệp nhịn không được trêu chọc hắn.
Asmar nói: “Thần tượng của ta là Gin, Isfel, Antonio. Liên quan gì đến hắn” Nghe đến tên Isfel, tim Thạch Phi Hiệp đột ngột khua trống ngực thình thịch.
Chỉ sau vài câu nói, xe ngựa đã dừng xuống trước tiền sảnh.
Thạch Phi Hiệp nhảy xuống xe, ôm lấy Raton quay một vòng rồi mới buông ra, “Sao chỉ có ngươi ra đón chúng ta?”
Raton tức giận: “Đợt này tự dưng đống khách qua, chúng ta đều đang bận muốn chết rồi.” Tuy nói thế, nhưng trong ‘chúng ta’ đó hiển nhiên không bao gồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216879/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.