Abaddon đứng bên cạnh bĩu môi: “Liệu có phải do ngươi tính nhầm?” 
“Sao lại thế được?” Poggi luôn có lòng tin vào thị lực của mình, “Ta đâu giống như ông, tới tuổi cần đeo kính lão.” 
Abaddon hừ lạnh: “Tuổi ta xấp xỉ tuổi Mammon.” 
Poggi nói: “Vậy là quá trình dậy thì và lão hóa của ông đến quá nhanh.” 
—– 
Các thiên sứ ở Chủ thành vẫn máy móc làm việc và sinh hoạt như cũ. 
Mammon cũng dần dần hiểu ra lối vận hành của Chủ thành. 
Lúc Julian bỏ đi không hề để lại tư liệu nào hữu dụng, những gì hắn hiện nắm giữ đều nhờ tự mình quan sát. Chủ thành chủ yếu là điều hành hành chính. Những ngành đơn giản mà cơ giới như lương thực, dệt may đều không có. Hắn đoán có lẽ là nhờ vào những trấn nhỏ nơi không có thiên sứ trí tuệ cung ứng. Nhưng công việc đòi hỏi phải suy nghĩ và tính toán hẳn là do Chủ thành hoàn thành, bởi vì hiện tại bộ phận này đã hoàn toàn tê liệt. Ít nhất cho tới bây giờ hắn vẫn chưa thấy thiên sứ nào đi thu dọn đống đổ nát do Poggi tạo ra, và cả khối kiến trúc mới tiến hành được phân nửa ở tây thành. 
Abaddon mờ mịt nói: “Ngươi lý giải những chuyện này có lợi ích gì?” 
Mammon nói: “Lúc ngươi dọn vào ở trong một ngôi nhà mới, nhất định phải xem xét kết cấu cơ bản các phòng trước.” 
Abaddon hạ giọng hỏi: “Ngươi chuẩn bị thôn tính giới thứ mười thật sao?” 
Thôn tính? 
Mammon cười nói: “Ta thích từ này.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-gioi/3081924/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.