(Thượng) 
Có thứ tật xấu tên là: Mượn gió bẻ măng 
* Quy đồ: Đường về  
Vương Tiểu Minh nhìn đám người nọ ngoài cười trong không cười, cậu hỏi rất nghiêm túc: “Tình hình như hiện nay, tôi không cần phải giữ ý nữa đúng không?” 
Tiếng vỗ tay ngưng bặt. 
Các trưởng lão hai mặt nhìn nhau, không hiểu rốt cục “không cần phải giữ ý nữa” nghĩa là thế nào. 
Vương Tiểu Minh tốt bụng giải thích: “Là không cần phải tặng quà khi gặp mặt và mấy thứ linh tinh khác?” 
Vị trưởng lão có gương mặt xấu xí nhà Nosfera cười châm biếm: “Nga? Ngài định tặng quà gì?” 
Vương Tiểu Minh nghĩ một chút: “Tiền lì xì hoặc là thứ gì đó?” Nếu Baal đã nói mấy người này về sau đều là vãn bối của cậu, thế thì cậu bây giờ đã là trưởng bối rồi, trưởng bối lần đầu gặp vãn bối tất nhiên phải tặng quà gặp mặt chứ. Đây là phong tục ở quê cậu. Nhưng mà, ở đây có đến mười ba người lận…”Các ông có nhận nhân dân tệ không?” 
Nosfera câm như hến. 
Singh vội ho một tiếng: “Mặc dù không cần giữ ý nhưng ngài ấy đã có lòng như vậy.” Y giải vây kì thực là muốn bày tỏ thành ý. Nói gì thì lúc trước y cũng từng có ý định tiêu diệt Vương Tiểu Minh và Edward. Mà theo như tình hình bây giờ, quyết định trước đó rõ ràng là cực kỳ không sáng suốt, thậm chí có thể xem như mù quáng. Thế nên y rất cần cầu nối để xoa dịu quan hệ đôi bên, đỡ cho sau này khỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-boss/3135503/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.