(Thượng)
Đây là một con hổ chỉ biết kêu “Meo meo”
Tiếng sói tru như bão táp ào ạt không ngừng, từng đợt từng đợt đánh úp lại.
Tiếng hổ gầm mặc dù to khỏe, nhưng dẫu sao một bàn tay chẳng vỗ ra tiếng, nó nhanh chóng rơi xuống hạ phong.
Vương Tiểu Minh và Baal hoang mang nhìn một hồi.
Vương Tiểu Minh nhỏ giọng nói: “Chúng nó lúc này… đang hát đối dân ca sao?”
Baal mờ mịt hỏi lại: “Cái gì gọi là hát đối dân ca?”
“Thì giống như bây giờ nè, ngươi hát một câu, ta đối một câu.”
Không biết có phải do ảo giác hay không. Baal cảm thấy mới nãy đuôi con hổ đột nhiên duỗi ra một chút.
Đúng lúc này.
Bầy sói bỗng dưng từ bốn phía ào ào xông tới như gió bão, trong giống một tấm bạt đen thật lớn che khuất cả bầu trời.
Baal thuận tay dựng kết giới lên, bất động thanh sắc quan sát màn diễn trước mắt.
Tốc độ của bầy sói rất nhanh.
Nếu không phải bọn chúng con trước ngã xuống con sau ào lên, số lượng nhiều không kể xiết, hai mắt của Vương Tiểu Minh tuyệt đối không dám chứng kiến cảnh này.
Thân thể cậu nháy mắt đã cứng ngắt, hai tay giữ chặt lấy gấu áo của Baal, tiếng hét đáng lý phải bật ra từ trong cổ họng lúc này vì quá sợ hãi mà tắt nghẹn.
Con hổ to xác chưa gì đã bị bầy sói bao phủ kín mít.
“Cứu nó đi…” Vương Tiểu Minh kéo kéo áo Baal.
Baal từ trước đến giờ rất ghét xen vô những chuyện vớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-boss/3135499/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.