Những ngày mùa hè nóng bức nhất, Trung Đường quyền thế nhất Nam Quốc, quần áo nhẹ nhàng rời khỏi Phượng thành.
Hắn một thân trường sam trắng thêu trăng lưỡi liềm, cưỡi tuấn mãtrắng như tuyết, tuấn dật như tiên nhân, dưới sự bảo vệ của vẻn vẹn bốnkỵ binh, nhanh nhẹn đi tới biệt viện gần biển.
Hành tung của Trung Đường từ trước đến giờ không tiết lộ ra bênngoài, ngay cả đám nô phó căn bản cũng không nhận được tin tức, càngkhông nghĩ tới thiếu gia lại đến vào hôm nay, mọi người đều nơm nớp losợ, so với ngày thường càng thận trọng vạn phần.
Tuấn mã cất vó, theo ý của chủ nhân hí lên một tiếng dừng ngoài cửa, nam nhân tuấn mỹ vô tình gọn gàng tung mình xuống ngựa.
Hắn trang phục vô cùng đơn giản, chỉ dùng kim tuyến đen thêu như ýbuộc tóc, bôn ba đoạn đường này nhanh như gió, đối với hắn lại không cóchút ảnh hưởng, trên gương mặt tuấn tú không những không thấy vẻ mỏimệt, trường sam không nhuộm bụi bặm, ngay cả sợi tóc của hắn cũng khôngcó một tia loạn.
Tổng quản biệt viện vội vã chạy đến, kinh sợ thỉnh an.
“Thiếu gia, ngài cực khổ.” Tổng quản cúi đầu, lau mồ hôi trên trán,ngữ điệu cẩn thận.”Trà đã được chuẩn bị, mời thiếu gia đến phòng kháchnghỉ ngơi ——” lời còn chưa nói hết, đã bị đánh gãy.
“U Lan đâu?”
“Ở trong lầu các.”
“Dùng qua bữa trưa rồi?”
“Dạ.”
“Ăn những gì?” Hắn hỏi thật cặn kẽ.
Tổng quản không dám khinh thường, chi tiết đáp: “Cá tươi hấp, gà sợiHồng Lăng, đậu Phù Dung, rau xanh xào cá, còn có một bát cháo gà nhânsâm.”
“Ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lan/8285/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.