Triệu Dự ôm Nhiễm Ngọc Nùng ngồi ở đầu thuyền, hai gã nội thị tinh thông kỹ năng bơi lội đang ở dưới nước, một trước một sau đỡ lấy tiểu thuyền, hướng đến một bụi hoa sen lớn nhất ở trong hồ kéo đến. Một mảnh hầu như là có một bãi đất lớn, Phúc Hi và Hạo Nguyệt ở lại thuyền hoa đợi mệnh, chỉ đứng nhìn tiểu thuyền xuyên thấu liên hoa mà đi, không bao lâu thân hình đã bị che khuất rồi. Từ chỗ bọn họ ở đây, chỉ có thể nhìn thấy hai bóng lưng lộ vai của hai người đế hậu. Chỉ nhìn trộm thấy bệ hạ đem nương nương, tất cả thân trên đều kéo vào trong lòng mình, rồi bản thân cũng cúi đầu khom lưng xuống phía dưới, thế là bóng lưng của hai người các nàng cũng nhìn không thấy nữa. Hạo Nguyệt mặt đỏ lên, Phúc Hi đã xoay người hướng nhạc kỹ trên thuyền hô: “Dừng lại làm gì? Tiếp tục tấu nhạc.”
Triệu Dự đem Nhiễm Ngọc Nùng đặt ở dưới thân, hai người giống như đại hạn chờ mưa đang hôn sâu. Hai tay Nhiễm Ngọc Nùng ôm lấy cái cổ của Triệu Dự, thả lỏng thân thể mặc hắn đùa bỡn, thao túng. Không lâu sau liền bị hắn cởi sạch y phục trên người. Trải qua nhiều thực chiến như thế, Triệu Dự đã càng ngày càng thông thạo, thần tốc. Bầu trời tháng sáu diễm dương cao chiếu, đám hồng liên trên nước, trong mắt Triệu Dự xem ra đã muốn bốc cháy, diễm sắc trước mắt mới là tất cả.
Nhiễm Ngọc Nùng nằm ở trong thuyền, tựa hồ có chút chịu không nổi dương quang chói mắt, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lan-lo/2213495/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.