Nhìn thấy các chị em cây khế, Cố Nhiễm nghi ngờ không biết có phải trên người mình có gắn định vị hay radar dò tung tích hay gì không, cô trốn đến chỗ nào cũng đụng mặt. 
Vì thang máy quá chậm nên mấy chị em cây khế mới bất đắc dĩ phải đi thang bộ, đang than thở nhiệt tình đẩy cửa thoát hiểm ra thì thấy bên trong có một đôi nam nữ đang dính lấy nhau hôn hít, còn chửi thầm đôi “khốn nạn”, đến khi đôi “khốn nạn” này quay đầu lại. 
“…….” 
Hai bên cùng nhìn nhau không nói gì, Cố Nhiễm chào hỏi với mấy chị em cây khế, rồi nhân lúc các cô ấy chưa kịp phản ứng lại, kéo Quý Thời Dục đi như trốn. 
Có người đẩy cô bạn bên cạnh mình: “Bà vừa bảo hôm nay chú bà gặp người của Tin Bác cơ mà? Sao bây giờ Quý Thời Dục vẫn ở đây?” 
Cô bạn bị đẩy bây giờ mới phản ứng lại, lắc đầu: “Tôi biết đâu được.” 
Mấy cô bạn nhìn theo hướng Cố Nhiễm vừa rời đi, nhớ đến cảnh tượng vừa nhìn thấy khi mở cửa ra, hút thật mạnh một ngụm trà sữa. 
Sau cảnh này, Cố Nhiễm trong lòng mọi người đã trở thành ‘thần’, cả người tỏa ra ánh hào quang của đại thần. Nhóm chị em cây khế thầm mắng chính bản thân mình trước đây có mắt mà không thấy Thái Sơn, bây giờ phải khiêm tốn, ngoan ngoãn lại tí, hỏi Cố Nhiễm xem nó có mở lớp dạy học không. 
Quý Thời Dục là người như thế nào mọi người đều biết, có thể khiến anh ấy cuối tuần không làm thêm giờ mà đi trung tâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lam-be-nhong-nheo/1152631/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.