Cố Nhiễm mở loa ngoài.
Tiếng trò chuyện loáng thoáng truyền đến phòng khách.
Động tác lau bàn của người đàn ông hơi khựng lại.
Cố Nhiễm không biết mình có nên mừng vì mắt Đinh Tắc vẫn cận lòi không nhận ra hay không.
Cô suy nghĩ hai giây, nhỏ giọng trả lời: “Giúp việc theo giờ ạ.”
“Để em xem quần áo cái, à, mấy cái này cũng được.”
Hai anh em nói chuyện vài câu, cúp điện thoại xong, Cố Nhiễm ngập ngừng nhìn Quý Thời Dục.
Không biết vừa nãy anh có nghe thấy không.
Vẻ mặt của Quý Thời Dục vẫn như mọi thứ đều bình thường, vào toilet rửa tay, rồi xách túi rác vừa buộc gọn lên.
“Anh về đây.” Anh nói.
Cố Nhiễm: “Ừ, ok.”
Quý Thời Dục ra cửa, Cố Nhiễm nhìn túi rác anh đang xác, chợt nói một câu: “Đợi tí.”
Quý Thời Dục dừng lại, Cố Nhiễm chạy vào phòng ngủ, xách một túi rác nhỏ ra.
“Anh tiện đường xách hộ tôi túi rác này xuống tầng được không?” Cô nhỏ giọng hỏi.
Quý Thời Dục nhìn nhìn rồi đưa tay cầm túi rác.
Cố Nhiễm: “Cảm ơn.”
Quý Thời Dục cười một tiếng, hơi cúi người xuống như muốn nói gì.
Cố Nhiễm nghiêng đầu: “Sao thế?”
Quý Thời Dục nhẹ giọng hỏi: “Coi anh là người giúp việc thật à?”
Cố Nhiễm: “……”
Quý Thời Dục nói xong, rút điện thoại ra, hỏi: “Vậy add WeChat được không?”
“Phương thức liên hệ với người giúp việc.”
Cố Nhiễm nhìn giao diện WeChat của Quý Thời Dục, phồng má, cuối cùng vẫn gật đầu.
Cô đặt cho anh cái tên gợi nhớ: Người giúp việc.
……
Bắt đầu ghi hình《Nhà nhỏ của chúng ta》, Cố Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lam-be-nhong-nheo/1152615/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.