Cố Nhiễm mơ một giấc mơ.
Mơ về những ngày vẫn còn đi học, trong phòng học vắng vẻ, chỉ có cô và Quý Thời Dục.
Rõ ràng hai người không học cùng lớp, thậm chí còn không cùng khối, nhưng Quý Thời Dục lại ngồi cạnh dạy cô học tiếng Anh. Phát âm của anh rất gọn ghẽ, thứ tiếng Anh chán ngắt thốt ra từ miệng anh lại trở nên hấp dẫn.
Cô đọc theo Quý Thời Dục một lúc, Quý Thời Dục bảo cô đọc rất tốt, đáng được thưởng.
Phần thưởng chính là, Quý Thời Dục nâng cằm cô lên, hôn cô.
Cô vụng về đáp lại cái hôn của Quý Thời Dục, bỗng nghe thấy tiếng động sột soạt.
Cô mở mắt ra, nhìn cửa phòng học, thấy Tần Văn Y đang được một đám con gái vây quanh, nhìn thấy hình ảnh trong phòng thì đứng sững người ở đó.
Nhưng hình như Quý Thời Dục lại không phát hiện động tĩnh ở cửa, vẫn hôn cô.
Thế là cô vừa đáp lại cái hôn của Quý Thời Dục, vừa liếc nhìn Tần Văn Y đang được một đám con gái vây quanh, bằng ánh mắt đắc ý, tràn đầy vẻ chiến thắng hơn bao giờ hết.
Mặt Tần Văn Y đen như màu đất.
Sau đó Cố Nhiễm tỉnh dậy.
Cô dụi mắt, ánh mặt trời xuyên qua lớp rèm cửa, phòng ngủ bừng sáng.
Trong tâm trí vẫn còn đó những hình ảnh và cảm xúc của giấc mơ ban nãy.
Phải nói rằng đây là một giấc mộng đẹp.
Vì trong lòng cô vẫn còn sót lại cảm giác thỏa mãn khi để cho Tần Văn Y tận mắt nhìn thấy cô và Quý Thời Dục hôn nhau.
Cố Nhiễm nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lam-be-nhong-nheo/1152609/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.