Buổi live stream đầu tiên của Cố Nhiễm kết thúc ở nỗi đau hụt mất 50 tệ và hàng dài tiếng cười trong sóng comment, cô rưng rưng nói với màn hình “Cảm ơn mọi người” rồi tắt máy.
Cô dùng dòng nước lúc nóng lúc lạnh của nhà nghỉ tắm qua một cái, nỗi đau đớn 50 tệ cuối cùng cũng giảm bớt một chút.
Hơn 12 giờ đêm, Cố Nhiễm tắt đèn, trèo lên giường, chùm chăn.
Mắt dần dần thích ứng với bóng tối, cô nhìn mấy thứ đồ gia dụng đơn giản trong phòng.
Phòng cách âm không tốt, phòng bên cạnh đang xem TV, mở tiếng hơi to, hơi ồn.
Cố Nhiễm là một cô nàng độc thân sống một mình trong nhà nghỉ nhỏ, buổi đêm không dám sang phòng hàng xóm bảo người ta vặn nhỏ âm lượng đi, cuối cùng đành phải trở mình chùm chăn lên.
Rồi bắt đầu hồi tưởng lại buổi live stream đầu tiên của mình.
Một tiếng đầu tiên không có ai ngó ngàng, đến lúc sau vì dùng filter quá đà mà bị lôi lên diễn đàn, có những người xem đầu tiên.
Cố Nhiễm nhớ đến bình luận bảo cô dùng filter đến nỗi mẹ ruột cũng không nhận ra trên diễn đàn, giữa đêm khuya tĩnh lặng, bỗng thấy sống mũi cay cay.
Mẹ cô làm sao nhận ra cô được.
Mẹ cô, đến việc cô trông như thế nào còn không biết, không muốn biết nữa là.
Lúc Cố Nhiễm còn rất nhỏ, ba mẹ ly hôn, mẹ không cần quyền nuôi con, từ khi Cố Nhiễm biết “nhớ” đến bây giờ, chỉ có ba ở bên cạnh cô.
Nhưng mà mồ côi mẹ cũng chẳng có gì xấu, tuổi thơ của Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lam-be-nhong-nheo/1152562/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.