Edit by Triệu Viu
"Nếm đủ chưa? Nếu đủ rồi thì bắt đầu chuyện chính đi." Cô thờ ơ, lạnh nhạt mở miệng, dục vọng trong giọng nói đã giảm đi rất nhiều, ngay cả vệt đỏ ửng trên gò má cô cũng bị kính râm che gần hết, chỉ có khóe môi bị trôi mất lớp son mới lộ ra một chút bí mật giữa anh và cô.
Ứng Thương Lâm nhìn cô như có điều suy nghĩ, anh đã sớm biết trái tim cô tàn nhẫn đến mức nào, cứng cỏi ra sao, nhưng như vậy cũng tốt, như vậy mới thú vị, trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu thì sao có thể phá hủy cô, anh còn chưa chơi đủ đâu.
"Đi thôi, đến một nơi cô cảm thấy an toàn nào, tôi giúp cô học bổ túc." Anh đút hai tay vào túi, dáng vẻ giống như một người đàn ông thẳng thắn, làm gì cũng đường đường chính chính, nếu đũng quần tây của anh không dựng lên giống như lều trại thì chắc chắn sẽ có sức thuyết phục hơn.
"Tôi đi trước, anh cứ ở lại đây mười phút đi, trên đường tôi sẽ gửi địa chỉ cho anh, anh nhớ đi từ bãi đỗ xe, dừng đi từ lối ra bên ngoài." Cô liếc mắt nhìn đũng quần anh sau đó dời tầm mắt, bổ sung thêm: "Đúng lúc anh cũng cần ở lại."
Ứng Thương Lâm rất thản nhiên đón nhận ánh mắt hình viên đạn của cô, anh nhìn đũng quần khó có thể mềm xuống, thở dài sau đó anh ngẩng đầu hỏi cô: "Cô biết cách liên lạc với tôi."
Đây là câu khẳng định.
Đáp lại anh là tiếng đóng cửa rất mạnh, Ứng Thương Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-chin-cao-h/467271/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.