Chương trước
Chương sau

"Ca, trong hộp là cái gì vậy?"
Tiểu Quân nằm trên ghế sa lon màu trắng, toàn thân được bọc lại bỏi một tấm khăn màu trắng. Thấy ta đi vào phòng, nàng hơi mở con mắt kèm nhèm. Bởi vì tạm thời ở tại khách sạn Burton, Tiểu Quân không có áo ngủ. Đại khái không muốn bị trần truồng, nàng đành phải dùng chiếc khăn mỏng bao quanh người, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ xinh xắn.
" Là một số tài liệu của công ty. Ồ, ngươi sao lại ngủ ở ghế sô pha? Ngủ trên giường không thoải mái sao?"
Ta thả băng ghi hình trong tay ra, cười tủm tỉm đi đến chỗ Tiểu Quân.
"Ttrong này không quen, gian phòng vừa lớn, lại vừa không có người." Tiểu Quân chu miệng lên làm nũng với ta.
"Vậy Tiểu Hương Quân đêm qua nhất định không ngủ ngon rồi." Ta ngồi xổm trước sô pha, yêu thương vuốt ve mái tóc Tiểu Quân.
"Đâu chỉ có ta không ngủ ngon, Tân Ny tỷ cũng không ngủ ngon."
"A, Tân Ny đã đến đây sao?"
"Không biết, Tân Ny tỷ vừa đi, ta liền chạy đến ngủ trên ghế sa lon."
Tiểu Quân vươn eo một cái, lộ ra đùi ngọc thon dài cùng bàn chân ngọc. Ta run lên, lập tức có phản ứng mãnh liệt.
"Tiểu Quân." Ta nuốt nước bọt.
"Sao?"
Ta dịu dàng hỏi: "Còn đau không?"
"Còn chút." Tiểu Quân nhướng mắt, ỏn ẻn thở dài oán trách ta.
Ta tiếp tục dò xét: "Còn chảy không?"
"Ừ."
Ta sững sờ, lo lắng hỏi:"Vậy ư? Có nhiều không?"
Tiểu Quân hai mắt dán lên trần nhà, khẽ thở dài: "Ai! cũng không phải rất nhiều! Chỉ có vẻ một bồn thôi."
"Cái gì?" Mặt ta tái xanh đi.
"khanh khách......"
"Xem ta thu thập tiểu hồ ly ngươi như thế nào đây." Ta hung dữ nhào tới, xốc tấm khăn mỏng trên người Tiểu Quân lên.
Trong lúc đó, hô hấp của ta trở nên rất gấp rút, đập vào mắt là thân thể Tiểu Quân uyển chuyển linh lung, trên người nàng là một bộ nội y gợi cảm viền tơ, cái nội y này cũng không phải thứ ta mua cho nàng. A, quá đẹp! cho dù Tiểu Quân dùng tay che trước ngực, nhưng ta vẫn từ trong đó lãnh hội được cái gì gọi là gợi cảm.
"Nhìn cái gì đó? Ngươi mới là lão hồ ly, hừ."
Hai cái tay bé nhỏ của Tiểu Quân ngăn trái che phải, còn nâng hai cái đùi phấn nộn lên.
"Tiểu Quân của ta thơm quá, mau...... Mau cho ca nhìn chút, cái nội y này mua ở đâu vậy?" Ta kinh hỉ liên tục.
" Là Sở Huệ tỷ đưa cho ta, Sở Huệ tỷ rất tốt với ta. Ta mới tặng nàng một bộ kính mắt, nàng đã đưa cho ta ba bộ nội y, mỗi bộ đều phải vài ngàn, ta cũng không dám nhận."
"Không dám nhận mà ngươi còn mặc đây sao?" Ta muốn cười.
"Người ta vốn...... Vốn không muốn. Về sau Sở Huệ tỷ để cho ta mặc thử, còn nói ta mặc rất đẹp, thể nên buộc ta phải nhận." Tiểu Quân lè lưỡi.
"A, chỉ là Sở Huệ tỷ đã nói vậy sao? Thế ngươi cảm thấy thế nào?" Ta nhìn chằm chằm vào cặp vú của Tiểu Quân mãnh liệt nuốt nước miếng.
"Ư, cũng hơi đẹp! Nhưng là mỏng quá, nó...... Giống như không mặc vậy. Hừ, đoán chừng là loại người háo sắc đại dâm trùng như ngươi mới thích xem."
"Vậy Tiểu Quân hiện tại mặc vào có phải là định cho đại dâm trùng xem phải không?" Ta không ngừng cười xấu xa.
Tiểu Quân xấu hổ đỏ mặt: "Còn lâu, ta...... Ta không muốn nói cho ngươi, ta...... Ta muốn đi ngủ đây."
" Ngủ? Mặc nội y xinh đẹp như vậy, ngươi không để cho ca nhìn kỹ thì trên mặt nổi mụn đó."
Nhẹ nhàng kéo hai tay Tiểu Quân ra, để cho thân thể gợi cảm mê người lỏa lồ trước mặt ta. Da thịt nõn nà, cặp vú cao ngất, còn có bụng dưới phẳng lì, đều bị biểu thị công khai vẻ thanh xuân vô địch.
Dưới sự run rẩy của Tiểu Quân, tay ta dọc theo biên giới áo ngực nhẹ nhàng trượt xuống, đầu ngón tay thỉnh thoảng cảm nhận được áp lực nhũ thịt truyền đến. Dáng người Tiểu Quân trong mắt ta không tính là hoàn mỹ nhất, khuyết thiếu một chút nhục cảm, cùng Đái Tân Ni, Sở Huệ, Cát Linh Linh, Đường Y Lâm, Trang Mỹ Kỳ chênh lệch không ít, dù là so với Phàn Ước cũng hơi thua kém. Đương nhiên, nàng hiện tại cũng chỉ mới mười tám tuổi, ta không thể kỳ vọng thêm nữa, nhưng ta tin tưởng chỉ một thời gian nữa, Tiểu Quân nhất định sẽ trổ mã đúng như lời nàng nói, ba nghìn giai nhân không bằng nàng.
"Ô...... Ca, ngươi có phải cũng sờ Tân Ny tỷ tỷ như vậy hay không?" Tiểu Quân nhìn ta ngây ngốc. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
"Đương nhiên, công phu sờ của ca vô địch thiên hạ, bằng không Tân Ny tỷ làm sao phục tùng ca tăm tắp như thế?"
Ta cười hì hì một tiếng, mở ra mười ngón tay cầm chặt hai bên núm vú, xoa nắn cả lên áo ngực, lực đạo lớn hơn vừa rồi rất nhiều, làm cho Tiểu Quân híp con mắt lại, cặp môi đỏ mọng hơi hé mở, hơi thở đều đặn như muốn tăng tốc lên.
"Ư...... Ca cũng là làm như vậy với Linh Linh tỷ sao?"
Tiểu Quân nhỏ giọng hỏi, ta vừa định nói khoác một phen. Nhưng đột nhiên phát hiện con mắt nửa khép của Tiểu Quân tựa hồ nhúc nhích một cái, trong lòng khẽ động, thầm nghĩ tiểu hồ ly này chín phần là đang thăm dò ta, ta chớ nên đắc ý để mà phải hối hận cả đời.
"Ai! Ca hiện tại không có liên hệ với Linh Linh tỷ rồi, trong nhà có Tân Ny cùng Tiểu Quân, ca đã rất thấy thỏa mãn. Đặc biệt là Tiểu Quân của ta, vừa nghe lời, vừa đáng yêu, lại xinh đẹp. Chỉ tiếc......"
Ta vừa dỗ ngon ngọt, vừa quan sát Tiểu Quân. Nàng quả nhiên lộ vẻ mặt vui mừng, con mắt cũng chậm rãi mở ra, tròng mắt quay tròn đảo quanh người ta. Ta giả bộ không biết, cảm thấy thật buồn cười, hừ, muốn đấu với ta sao? Cái đầu dưa nhỏ này còn non và xanh lắm.
"Chỉ tiếc cái gì?" Tiểu Quân chớp chớp mắt to.
"Chỉ tiếc là rất lâu rồi không nghe thấy Tiểu Quân gọi ta là tỷ phu nữa." Ta cười cười xấu xa, sức lực trên tay cũng tăng lên, ngón trỏ cùng ngón giữa lần nữa kẹp chặt núm vú nàng, ngón tay cái đặt ở trên đầu vú khi thì xoa nhẹ, khi thì hung ác niết. Tiểu Quân bị khiêu khích phải uốn éo cả người, hai chân phấn nộn cũng buông thõng ra, mơ hồ thấy được mép động cao cao.
"Ô...... Tỷ phu......" Tiểu Quân trách móc một câu, con mắt cũng không dám nhìn ta, chỉ là mặt đỏ hồng, vẻ thẹn thùng kiều diễm đẹp không gì sánh được.
"Tiểu Quân." Ta cúi đầu xuống hôn Tiểu Quân.
"A......... Trong miệng toàn là dầu, mau tránh ra."
Đầu lưỡi ta của ta vừa trượt vào miệng Tiểu Quân, nàng đã vội vàng né tránh, thét lên kinh hãi. Ai, ta thầm tuyên thệ về sau trước khi hôn Tiểu Quân, nhất định phải chùi răng hai lần, không để nàng phải hủy không khí kiều diễm.
"Tiểu Quân đợi tỷ phu một lát, tỷ phu đánh răng xong lại hôn ngươi." Ta cười hì hì một tiếng, đứng lên bắt đầu cởi quần áo.
" Hôn cái đầu ngươi ấy! Ngươi tốt nhất là đi tắm rửa đi, toàn thân đều là mồ hôi. Thiệt là, nếu ta mà có tỷ tỷ, chỉ sợ sớm bị tức chết rồi."
"Vậy Tiểu Quân giúp tỷ phu tắm rửa được không?" Ta nhìn Tiểu Quân cười xấu xa.
"Phi, ngươi nghĩ hay quá nhỉ, ta còn lâu mới giúp ngươi tắm." Tiểu Quân hướng ta lớn tiếng hờn dỗi.
"Được, ta đây sẽ bôi đổ mồ hôi trên người ngươi, khiến ngươi phải cùng tắm với tỷ phu."
Ta liền cởi quần dài lao về phía Tiểu Quân. Hai tay ôm chặt, giống như diều hâu chộp gà ôm Tiểu Quân vào người, lồng ngực ép chặt lên người Tiểu Quân, miệng và mặt chà xát lung tung trên bộ ngực sữa, trên cổ Tiểu Quân, khiến nàng tức giận chửi loạn lên, ta thừa cơ ôm nàng đi vào phòng tắm.
Trong phòng tắm mịt mù hơi nước, ta toàn thân lõa lồ ngồi bên bồn tắm. Sau lưng ta, Tiểu Quân vẫn còn không ngừng lầu bầu:"Lớn như vậy rồi còn muốn người ta hỗ trợ tắm rửa, đúng là không biết thẹn."
Lưng ta hơi ngứa, bởi vì có một đôi bàn tay nhỏ bé khi thì ôn nhu, khi thì thô lỗ bôi sữa tắm lên người ta. Sữa tắm rất thơm, sau mấy lần bôi lên, bọt nước màu trắng dần dần phong phú. Toàn thân ta bị bọt nước vây quanh, ngoại trừ cây súng to đang giương lên.
"Uy, tiên nữ tỷ tỷ, làm sao không giúp ta rửa cái chỗ này?" Ta ướn bụng lên, ý bảo Tiểu Quân rửa đại nhục bổng của ta.
Tiểu Quân gắt một cái:" Phi, chỗ kia tự ngươi đi mà rửa."
Ta trơ mặt ra cầu xin:"Đừng mà! Người tốt thì làm đến cùng chứ, đưa Phật đưa đến Tây Thiên, mau giúp ca rửa đi."
Tiểu Quân tỏ thái độ rất kiên quyết:"Không rửa."
"Van ngươi đó, Lý Hương Quân mà ba nghìn giai nhân cũng ảm đạm thất sắc nhất định là tiên nữ tốt bụng nhất."
"Không rửa, dù bảo ta là tiên tử nãi nãi, ta cũng không rửa." Lý Hương Quân trừng mắt lên, bộ dạng bất vi sở động.
Mắt ta chuyến một cái, đành phải than thở: "Ai, còn nhớ năm đó khi ngươi chín tuổi, chúng ta cùng đi đập nước ngồi thuyền nhỏ chơi đùa. Ca bảo ngươi chơi bên cạnh thuyền, ngươi càng muốn vụng trộm xuống nước, kết quả là thiếu chút nữa chết đuối lại không biết hô cứu mạng. May mắn ca không có đi xa, kịp thời phát hiện mới cứu ngươi lên bờ."
Tiểu Quân nghe xong, sắc mặt lập tức đại biến. Trong lòng ta mừng thầm, lại thở dài nói tiếp: "Năm ngươi mười tuổi, ngươi lại cùng ca đi chơi, không cẩn thận bị trúng gió độc. Kết quả là phát sốt lại nôn mửa, ca cõng ngươi trèo đèo lội suối, suốt đêm chạy đến bệnh viện trong thị trấn, cuối cùng cứu được ngươi. Trên chân ca lại có hai vết sẹo, đều là lúc cõng ngươi bị những tảng đá sắc nhọn cào xước.."
"Năm ngươi mười một tuổi......"
"ca, đừng nói nữa."
Tiểu Quân đã run rẩy, đột nhiên quỳ xuống, trong hốc mắt thấm đầy nước mắt: "Tiểu Quân đương nhiên nhớ rõ. Từ khi ta chín tuổi, tận cho đến ta mười lăm tuổi, mỗi năm ngươi đều cứu ta một lần, tổng cộng đã cứu ta bảy lần. Mỗi một lần đều là do ta bướng bỉnh gây họa, nhưng ngươi chưa bao giờ nói cho cha mẹ biết, mỗi lần đều bị cha mắng, bị mẹ đánh đòn. Ngươi cũng không giải thích, ta làm sao có thể quên được?" Nước mắt như Tiểu Quân từng hạt trân châu lăn dài trên đôi má, từng giọt từng giọt càng lúc càng rơi mau xuống.
"Ôi, thực xin lỗi, Tiểu Quân đừng khóc, ca chỉ muốn trêu chọc ngươi thôi. Đều do ca không tốt, ca xấu quá! Ngươi đừng khóc, về sau ca không bao giờ đem những chuyện này ra nữa. Mau đứng lên, ca không cần rửa nữa." Ta chấn động, đúng là xấu hổ không thôi, muốn ôm Tiểu Quân đứng lên.
"Ô...... Ca, ngươi ôm ta đi...... Ô......" Tiểu Quân khóc lớn. Nàng giang hai tay ôm chặt cổ ta, chiếc khăn tắm trên người lặng yên tuột xuống.
"Được, ca ôm ngươi, ca ôm ngươi." Ta vội ôm Tiểu Quân đang run rẩy trần truồng không ngừng liếm láp nước mắt nàng. Nước mắt trên đầu lưỡi có vị mặn mặt, nhưng ta lại thấy rất ngọt ngào, bởi vì Tiểu Quân không hề quên những chuyện cũ năm xưa.
"Ca, ngươi hãy đáp ứng ta......" Tiểu Quân nghẹn ngào lấy.
"Đáp ứng chuyện gì?" Ta dịu dàng hỏi.
"Đáp ứng ta về sau không nói đến những chuyện này nữa, Tiểu Quân dù chết cũng sẽ không quên. Lần thứ nhất ca gọi điện thoại về nhà cũng nhắc tới những sự tình này, Tiểu Quân khó chịu muốn chết rồi. Sau đó...... Sau đó ta đã đòi ba mẹ cho lên thành phố tìm ngươi, nhưng...... Nhưng mẹ kiên quyết không đồng ý, cha đành phải nói chờ ta tốt nghiệp trung học mới có thể cho ta đi tìm ngươi."
"A, đều là ca không tốt. Trước đó lần thứ nhất ca là quá muốn Tiểu Quân, mới mơ hồ tại trong điện thoại cùng Tiểu Quân nói lên những chuyện kia, về sau ca nhất định sẽ không nhắc lại những chuyện này nữa."
Nhớ lại lúc đó ta mới rời quê lên thành phố, thường xuyên lâm vào trạng thái buồn khổ tịch mịch. Có một lần điện thoại với nàng không cẩn thận nói đến những chuyện cũ, không ngờ Tiểu Quân đã khóc lớn tại chỗ. Ai! Ta không ngờ những chuyện đó lại có ảnh hưởng lớn với nàng như vậy?
Tiểu Quân khóc thút thít: "Ca, kỳ thật sau khi ngươi về nhà, ta...... Ta......"
Ta hiếu kỳ hỏi:"Ừ? Sau khi ca về nhà, Tiểu Quân làm sao vậy?"
Tiểu Quân bỗng nhiên thẹn thùng, nàng làm nũng:"Ai da, không nói nữa."
" Không nói ca cũng biết. Ha ha, có phải là hưng phấn ngủ không yên phải không?" Ta vạch trần tâm tư nàng.
Tiểu Quân túng quẫn, đành trợn mắt nói dối: "Phi, ta còn lâu mới hưng phấn!"
Ta dương dương tự đắc, mặt mày hớn hở: "Đừng tưởng rằng ca không biết, ca về nhà mấy ngày đều đi uống rượu với bạn bè đến tận khuya mới về nhà. Lúc đó dì và dượng đều đã ngủ, chỉ có gian phòng ngươi vẫn sáng đèn, đến khi ca tắm rửa xong đi ra mới thấy ngươi tắt đèn đi ngủ. Hì hì, có phải là đợi ca trở về mới ngủ được hay không?"
"Ngươi...... Ngươi nói hươu nói vượn." Tiểu Quân thẹn thùng vô hạn, chân nhỏ vung vẩy lung tung.
"Tiểu Quân không thành thật nha." Ta lại cười xấu xa.
"Ca......" Tiểu Quân làm nũng trong ngực ta.
Ta càng động tình vô hạn, bắt đầu từng bước dỗ nàng vào tròng: "Tiểu Quân, cho ca hôn một cái nha."
Tiểu Quân nhắm mắt lại: "Hừ, thấy ngươi chải răng rồi, ta miễn cưỡng đồng ý một lần, lần sau ngươi đừng hòng nữa."
"A... A...." Đây là một nụ hôn dài hàng thế kỉ, chúng ta như quên đi hết thảy.
"Tiểu Quân, ca muốn." Ta đã thực sự cứng rắn, cứng rắn đến lợi hại.
"Không được, còn đau lắm." Tiểu Quân dẩu môi mãnh liệt lắc đầu.
" Lần này tuyệt đối không đau, ta cam đoan." Ta thề thốt mà chính mình cũng thấy bỉ ổi, không tin được.
" Hừ, nếu ngươi lại lừa gạt ta, ta lập tức về nhà." Tiểu Quân tuy không tin lắm, nhưng nàng vẫn đồng ý yêu cầu của ta.
" Yên tâm, tuyệt đối không đau." Ta hưng phấn xoay ngược nàng lại.
"Ai da...... Vậy ngươi cũng phải tắm rửa sạch đã! Bẩn chết mất thôi, thật đáng ghét !" Tiểu Quân tức giận trách mắng liên hồi, ta cười hì hì dang tay ra cho nàng kì cọ.
Trong dòng nước ấm chảy qua người, Tiểu Quân đang quỳ gối nhẹ nhàng kỳ đại nhục bổng của ta. Nàng làm việc rất cẩn thận, từ miệng súng đến bao đạn đều được những ngón tay non mềm sờ vuốt làm ta mát lạnh cả người, thế nhưng sau đó lại là lửa dục nóng bừng bừng thiêu đốt, có lẽ do thích sạch sẽ nên nàng không thể cho phép thứ đồ dơ dáy tiến vào người nàng. Ta nhìn Tiểu Quân đỏ bừng mặt mà hưng phấn khôn cùng, nghĩ thầm chẳng lẽ tương lai muốn ân ái với nàng đều phải cẩn thận tẩy rửa sao?
Đại nhục bổng bị Tiểu Quân vỗ về chơi đùa hạ càng giương cao uy vũ, nàng thì thào tự nói:" Thật sự là không hiểu nổi, chỉ một chốc mà đã phồng to như vậy. Hừ, nhất định là quái vật."
"Tiểu Quân sẽ thích quái vật ngay thôi." Ta ưỡn đại nhục chạm lên gần như chạm vào môi nàng.
"Thích cái khỉ gió! Chán ghét quá đi! Ai da......" Tiểu Quân vô ý thức né tránh, thân thể trượt ra như cá chạch.
Ta liền nhanh chóng xoay người ôm chặt eo nàng, thuận thế đẩy nàng ngã lên mép bồn. Bên bồn tắm đá cẩm thạch bóng loáng, thân thể trơn mềm của Tiểu Quân trượt lên đá cẩm thạch lên làm ta đang nóng như lửa đốt mà chụp hụt. Thấy ta luống cuống tay chân, Tiểu Quân phì cười, tựa hồ đang giễu cợt ta còn đần hơn heo.
"Tiểu Quân, ca có phải là rất đần hay không?" Lần nữa đặt Tiểu Quân dưới thân, hai con mắt trong veo của nàng nhìn thẳng vào ta. Ta nhẹ nhàng tách hai chân nàng ra, đem đại côn đỡ lên cửa động.
"Hừ, ngươi mà còn là đần sao? Ngươi là lão gian cự hoạt, sắc đảm ngập trời, hãm hại lừa gạt tiểu cô nương...... Ách, còn có...... Còn có......"
Tiểu Quân đang run rẩy, dù quở trách ta thời điểm nhưng vẫn run rẩy. Nàng nhất định cảm giác được đầu côn đang ở địa phương nào, nhưng ánh mắt nàng không hề có sự sợ hãi, chỉ có nhu tình thuần khiết.
"Ca hư hỏng như vậy sao?"
Ta dịu dàng lau sạch bọt nước trên mặt nàng, thân thể cường tráng đặt ở nàng nhỏ nhắn xinh xắn trên thân thể, côn thịt lượn lờ quanh cửa động, thỉnh thoảng trượt lên mấy cái. Thừa dịp Tiểu Quân đang lải nhải, ta đột nhiên thúc về phía trước một cái, nhục bổng lần nữa phá tan trói buộc đạo đức, chiếm cứ địa phương thần thánh nhất của Tiểu Quân.
"Ô oa! Đau quá, ô...... Ca xấu lắm! Ba nghìn bại hoại cũng không xấu bằng ngươi." Tiểu Quân nện đôi bàn tay lên vai ta không thôi.
"Nào, mau ôm ca đi, lập tức sẽ hết đau thôi." Ta đem mặt áp vào Tiểu Quân bên tai, yêu thương dụ dỗ nàng.
Kỳ thật Tiểu Quân hôm qua đã phá trinh rồi, hôm nay vẫn sẽ hơi cảm thấy đau, ta nói như vậy tất nhiên hơi có chút ích kỷ.
"A...... A...... Đau quá! Ô......" Tiểu Quân càng không ngừng kêu la.
"Tiểu Quân, ta bế ngươi lên giường nhé."
Ta ôm chặt Tiểu Quân đứng lên, có lẽ trên mặt đất quá trơn, ta lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Tiểu Quân ưm một tiếng, chẳng hề oán trách mà vội vàng ôm cổ của ta, hai chân khép chặt vào hai bên hông giống như một con bạch tuộc. Ta cảm giác đại nhục bổng bị huyệt động chặt khít điên cuồng áp bách, thật sự là tuyệt không thể tả nổi.
"Ô...... Vừa chặt lại vừa đau nữa, thứ to như vậy sao có thể nhét vào người ta chứ? Ngươi...... Nhất định là đang gạt ta...... Ô ô......" Tiểu Quân tựa đầu lên vai ta khóc lóc nỉ non. Đi đi lại lại mấy bước thôi, đại nhục bổng của ta đã động vào nhục bích bao nhiêu thì Tiểu Quân run bật từng ấy lần, tiếng rên rỉ, âm thanh thống khổ không dứt bên tai. Ai! Thật sự là ồn ào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.