" Tu tu......"
Đúng lúc này hệ thống bộ đàm lại đột nhiên vang lên. Ta sững sờ, Tiểu Quân thừa cơ nhảy xuống khỏi bàn, chạy như chạy vào toilet.
" Ai đó."
Ta tức giận mà thở dài một hơi, đành nhấn vào hệ thống: " Chuyện gì vậy? Tiểu Quyên."
"Thưa tổng giám đốc, Quách thư ký đã đến."
" A, để cho nàng vào đi."
Lần nữa lại để cho Tiểu Quân thoát khỏi ma chưởng của ta, trong lòng ta rất khó chịu, bất quá sau khi nhìn thấy Quách Vịnh Nhàn, nỗi phiền muộn của ta bị ném lên chín từng mây. Kỳ thật ta vẫn ưa thích nữ nhân thành thục, nhất là như Quách Vịnh Nhàn loại này quen thuộc được có thể tích chất mật nữ nhân.
Nàng không mặc áo đồng phục bên ngoài, chỉ mặc áo sơmi màu hồng cánh sen, váy ngắn màu đen, thoạt nhìn càng lộ ra vẻ đoan trang. trên khuôn mặt xinh đẹp là nụ cười đầy phong tình, đôi mắt câu hồn toát ra không chỉ là sự hưng phấn mà còn kèm theo chút gì đó. Nàng đi vào văn phòng quay người đóng cửa lại, mái tóc như nhẹ nhàng phiêu đãng quăn gợn sóng, tiêu sái tự nhiên, cực kỳ hàm súc thú vị, mà một cô bé không thể nào học được.
" Tiểu Hàn, ngươi tìm ta ư?"Quách Vịnh Nhàn cười nói tự nhiên.
" Người khác đều gọi ta là tổng tài." Ta làm bộ xụ mặt.
" Vậy sao? Ta lại càng muốn gọi ngươi là Tiểu Hàn ."Quách Vịnh Nhàn dương dương đắc ý.
" Vì sao?" Ta hỏi.
" Bởi vì có vị đại tỷ tỷ như ta luôn giám sát, ngươi sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-vinh-du/1556282/chuong-89.html