Lục Nguyên không thể xác nhận nhưng âm thanh thực sự rất giống.
“Cô thực sự là tay chân vụng về, mau cút đi, cô bị đuồi việc.”
Quản lí cũng hướng về phía người phục vụ rống to.
Tuy nhiên, nếu thông minh một chút cũng có thể nhìn ra được rằng quản lí là đang cố ý đánh lạc hướng người phục vụ kia, dù sao nếu tiếp tục ở lại chỉ sợ sẽ chỉ làm cho ông Khoan càng nổi điên hơn, khiến bản thân càng bị đánh nhiều hơn.
“Ông Khoan, thật xin lỗi, thật xin lỗi.”
“Xin lỗi cái mẹ gì.”
Công Áp nói rồi đưa tay tát quản lí tới tấp, quản lí đứng đó kiên cường chịu những cái tát liên tục lại không dám nhúc nhích.
Lúc này toàn bộ khách hàng trong nhà hàng đều sững sờ, trong khoảng thời gian ngắn đều quan sát từ xa.
Những người phục vụ khác không dám thở mạnh, đứng dựa vào chân bàn trong nhà hàng.
Lục Nguyên không quan tâm lắm.
Người phục vụ lúc nãy đã bị quản lý và Công Áp che khuất, Lục Nguyên không nhìn thấy người.
Lúc này anh vội vàng quay người lại, nhanh chóng chạy theo hướng người phục vụ vừa rời đi.
Người phục vụ hiển nhiên đi về phía sau nhà bếp, Lục Nguyên tim đập thình thịch, sau khi lách qua bức tường cạnh hành lang sau nhà bếp, cuối cùng anh cũng nhìn thấy bóng dáng của người phục vụ.
Chẳng qua chỉ trong nháy mắt, người phục vụ quẹo vào phía sau nhà bếp rồi dần dần mát hẳn.
Nhưng chính lúc này, bóng dáng gầy yếu, thanh tú linh hoạt của người phục vụ kia khiến Lục Nguyên gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-troi-cho/1770868/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.