Hừ, thứ gì chứ, không phải chỉ là giúp một chuyện thôi sao, giả vờ cái gì.
Không lâu sau, sự mắt mát trong lòng Tần Cửu Nhi biến mắt gần như hoàn toàn, thay vào đó cô ta lại bĩu môi, sự khinh thường đối với Lục Nguyên lại xâm chiếm trái tim của cô ta một làn nữa.
Lại nói đến Lục Nguyên, lúc này anh chỉ muốn dẫn Chu Doãn đi xem biệt thự. Thực ra, tin tức này nên được nói cho cô ấy biết vào ngày hôm qua rồi, nhưng bời vì chuyện của Tần Cửu Nhi nên mới bị chậm trễ mắt một ngày.
Vì vậy mà bây giờ tâm trạng càng căng thẳng hơn.
“Chu Doãn, cậu đang ở đâu?”
“Ò, Lục Nguyên, tôi ở lan can biểu ngữ của trường học.
“Cậu ở đó làm gì?” – Lục Nguyên cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng cũng không nghĩ nhiều: “Tôi đến đón cậu, chờ lúc nữa sẽ dẫn cậu đến một chỗ.”
“À, cậu đừng đến vội.” – Chu Doãn nghe thấy Lục Nguyên muốn tới thì vội vàng nói: “Hôm nay tôi có việc bận, chỉ sợ không có thời gian đi cùng cậu đâu.”
“Không có chuyện gì, đợi tôi qua lại nói.”
Cúp điện thoại, đương nhiên Lục Nguyên lập tức đi †Ìm Chu Doãn.
Cho dù cách rất xa, Lục Nguyên cũng có thể nhìn thấy Chu Doãn ở trong biển người.
Lúc này cô ấy đang đứng ở trước lan can biểu ngữ thật dài, hết sức chăm chú nhìn cái gì đó.
“Này, Chu Doãn.”
Lục Nguyên bắt ngờ vỗ vai Chu Doãn từ phía sau.
Chu Doãn vừa quay đầu lại đã thấy Lục Nguyên, đôi mắt cô ấy không kìm được nhẹ nhàng cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-troi-cho/1770851/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.