“Là cậu?”
Tần Cửu Nhi vô cùng sững sờ khi nhìn thấy Lục Nguyên.
“Là cô sao?”
Lục Nguyên có chút không nói lên lời, làm thế nào mà nữ sinh ở Disco kia lại là bạn cùng phòng của Hà Mẫn được.
“Sao vậy, hai người quen nhau từ trước rồi sao, vậy thì tốt quá rồi.”
Hà Mẫn cũng sửng sốt, đúng vậy, nhìn cảnh tượng này, hai người này có vẻ như đã từng quen biết nhau, cô không ngờ tới lại có chuyện như vậy.
“Đúng vậy, đương nhiên là quen rồi.”
Khóe miệng Tần Cửu Nhi khẽ nhếch lên, nở một nụ cười châm chọc: “Mọi người biết cậu ta là ai không, chính là nam sinh ăn vụng đồ ăn của tớ ở cửa hàng Disco đấy.”
Toàn bộ mọi người đều bị kinh hãi trong nháy mắt.
Phải mấy một lúc, không ai nói với ai câu gì.
Đâu ai biết nên nói thế nào mới phải.
Trong trường hợp này, cảm giác có nói điều gì cũng thấy không thích hợp.
Hơn nữa lại còn là anh em thân thiết trong cùng phòng ký túc.
Lúc này mặt Trương Huy không còn đỏ nữa, cũng không còn ngượng nghịu, tức giận nói với Lục Nguyên:
“Lão Lục, cậu không có tiền ăn cơm thì cứ nói với anh em chúng tôi một tiếng chứ. Cậu không coi bọn tôi là bạn nữa hay sao?”
“Đúng vậy đấy lão Lục, cậu làm như vậy là không đúng rồi.” – Tống Thuần cũng nói theo.
“Lão Lục, cậu mau ngồi xuống đi, hôm nay tôi sẽ bồi bổ cho cậu, ừ, còn Cửu Nhi, hai người như vậy cũng được coi là có duyên phận, phải không?” – Tần Phong lên tiếng vỡ tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-troi-cho/1770815/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.