Lại nói lúc này Lục Nguyên đã xông vào phòng khách VIP.
Bên trong có một người đàn ông đeo kính hơn ba mươi tuổi, đang uống cà phê, đọc báo cáo, mặc âu phục màu lam xám, trông rất có khí chất.
Nhìn thấy Lục Nguyên, không khỏi sững sờ.
Không trách anh ta được, người đàn ông này là quản lí chi nhánh VIP của ngân hàng, công việc chính là chuyên tiếp đãi khách VIP.
Bản thân ngân hàng Nhụy Hoa đã là “máy bay chiến đấu” trong các ngân hàng, cho dù khách hàng bình thường cũng đều là nhân vật không tầm thường, chứ đừng nói đến khách hàng VIP.
Cho nên, những khách hàng mà người đàn ông này tiếp đãi mỗi ngày cũng là người trên người.
Đầu tiên, tuổi tác đa số đều là bốn mươi năm mươi tuổi. Tiếp theo, bất kể là mặc quần áo hay là mang đồng hồ, đều hiện lộ rõ thân phận cao quý.
Nhưng Lục Nguyên hoàn toàn không giống những hình tượng này.
“Xin hỏi anh là…?” – Quản lý vẫn có chút kiềm chế.
“À, tôi tới lấy tiền.”
“Anh có thẻ ngân hàng VIP của có chúng tôi?”
“Tôi không dùng thẻ.” – Lục Nguyên nói.
“Vậy sao anh lấy tiền?” – Quản lý ngồi bất động, nghi ngờ nhìn Lục Nguyên, trong lòng thì tính toán, biết đâu thằng nhóc này mắc bệnh thần kinh, Trịnh Nguyệt kia cũng không biết làm sao lại để thằng nhóc này xông vào, may mà bây giờ không có khách VIP, bằng không đột nhiên có thằng nhóc lỗ mạng như thế xông vào, dọa khách hàng cũng không biết chừng.
Lát nữa nhất định phải dạy dỗ Trịnh Nguyệt một trận ra trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-troi-cho/1770812/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.