Cùng ngày, Tần Nùng được anh rể Lý Thần Niên đưa về nhà, tự mình chăm sóc.
Tần Nùng vừa bị tai nạn giao thông, trên người còn dính đầy mùi nước sát trùng của bệnh viện. Vừa về tới nhà, chuyện đầu tiên cô muốn làm là tắm rửa. Nhưng hiện tại cô biến thành như vậy, tắm rửa đúng là chuyện cô không cách nào hoàn thành được.
Vì thế, cô lại đi tìm Lý Thần Niên.
“Anh rể, em muốn tắm.”
Tần Nùng dựa vào cửa phòng, giọng nói mềm mại yếu ớt, hệt như người bị bệnh rất nặng.
Trên đùi cô có vết thương, chỉ dịch từ phòng khách tới phòng làm việc mà như vừa đi bộ 5km.
Giờ này còn chưa tới giờ cơm chiều. Sau khi Lý Thần Niên dẫn cô về nhà đã ném cô trong phòng khách, mặc cô tự sinh tự diệt, bản thân thì tới phòng làm việc xử lý công việc.
Hiện tại nghe được giọng nói của Tần Nùng, ánh mắt anh lại chuyển khỏi văn kiện, từ xa xa nhìn cô.
“Tắm?”
Dường như anh không thể lý giải được ý của Tần Nùng, không thể hiểu nổi, một người mới bị tai nạn xe cộ, khiến mình đầy thương tích, sao còn có tư cách đòi đi tắm?
“Đúng vậy, em muốn tắm!”
Tần Nùng gật đầu như trống bỏi, mãnh liệt biểu đạt nhu cầu của chính mình.
Đáng tiếc đại ma vương trước mặt lại không muốn săn sóc cô chút nào, anh từ chối không chút do dự: “Không được, bác sĩ nói miệng vết thương không thể dính nước.”
“Nhưng người ta khó chịu. Anh không biết đâu, tên khốn kia lái xe để mui trần, đụng phải một đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-thanh-kim-chu/785339/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.