Cây "gậy gộc" trong quần Lý Thần Niên càng lúc càng cứng rắn, độ thô dài của nó thật sự khiến Tần Nùng kinh hồn táng đảm. Cách một lớp vải quần nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được độ nóng bỏng của nó. Nếu cắm vật kia vào trong cơ thể phụ nữ, cho dù không bị căng hư hẳn cũng bị nóng hư.
Lý Thần Niên lại rất bình tĩnh, rõ ràng côn thịt đã cương tới sắp nứt vỡ quần, thế nhưng ngoài mặt anh vẫn bình tĩnh lạnh nhạt, thậm chí anh còn châm một điếu thuốc, kẹp giữa kẽ hở hai ngón tay rít một hơi rồi lại nhả khói. Thân thể anh hơi ngửa về phía sau, cả người thoải mái dựa vào phần tựa lưng.
Nhưng anh vừa lui về phía sau, Tần Nùng đang ngồi trên người anh cũng phải lui về phía sau theo. Sau đó cô bi đát phát hiện, cô lại cách bàn đánh bài xa hơn một chút.
Cô hơi uất ức mà nói nhỏ: “Anh rể, quá… quá xa, không với tới.”
Lý Thần Niên hừ ra một âm tiết từ xoang mũi: “Tự mình nghĩ cách.”
Tự mình nghĩ cách? Cô có thể nghĩ ra cách nào được? Chẳng lẽ lại tìm cái ghế nhỏ tới đặt bên bàn trà ư? Nhưng một tay anh rể còn đang đè trên eo cô, ấn chặt như vậy, cô có thể thoát được sao?
Cuối cùng, Tần Nùng không thể không đổi từ ngồi một bên sang ngồi dạng chân. Cô tách hai đùi ra ngồi lên trên đùi anh, như vậy mới tiện đánh bài. Nhưng ngồi như vậy, tiểu huyệt của cô lại dán côn thịt anh càng chặt hơn.
Càng muốn mệnh là phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-thanh-kim-chu/251619/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.