Hiển nhiên Lâm Tiếu cũng bị cái đầu hói của Liêu tổng dọa, cũng bị sự đẹp trai của Lý Thần Niên ở bên làm mù mắt. Cô ấy xoay người nói nhỏ với Tần Nùng: “Hay là cậu thử bắt lấy Lý tổng ở bên cạnh Liêu tổng xem?”
Tần Nùng rít gào trong lòng, đó là anh rể của mình! Mình bị điên, không muốn sống nữ mới bắt lấy anh ấy!
Cô ngoài cười nhưng trong không cười, nhỏ giọng nói: “Người kia vừa nhìn đã biết là người lạnh lùng, mình không muốn bị chết cóng đâu.”
“Vậy chẳng lẽ cậu muốn du lịch trong địa trung hải (ý chỉ người đầu hói)?”
“Xin thứ cho kẻ bất tài!”
Bên này Tần Nùng đang tỏ vẻ ghét bỏ với quả đầu hói của Liêu tổng, nhưng Liêu tổng thì lại cảm thấy hứng thú với vẻ đẹp gợi cảm của Tần Nùng, sau đó nói với Kỳ Chí:
“Đây là Tiểu Tần mà cậu thường nhắc tới ư? Quả là người đẹp. Tiểu Tần, có biết uống rượu không? Lại đây lại đây, chúng ta cùng uống một ly.”
Nhiều đôi mắt đang nhìn như vậy, Tần Nùng cũng không tiện cự tuyệt, càng không tiện trở mặt. Nhưng Lý Thần Niên đang ngồi bên cạnh Liêu tổng, cô cũng không dám đi qua!
Vào lúc cô đang do dự không biết nên làm thế nào cho phải, lại nghe được một giọng nam truyền tới: “Cô Tần tới ngồi xuống bên cạnh tôi đi.”
Là Lý Thần Niên. Sau khi nói xong lời này anh lại buông ly rượu xuống, lạnh lùng nhìn Tần Nùng. Tần Nùng bị nhìn tới lông tơ dựng đứng, cả người nổi da gà, rõ ràng đây là ánh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-thanh-kim-chu/251614/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.