*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thân phận Phượng Kính Dạ là tú tài, Lăng Thanh có võ, còn được Huyện thái gia kính trọng, khiến cuộc sống trong thôn Ngũ Liên của Lâu Hướng Vãn trôi qua rất thông thả. Long Vệ vương phủ cũng thường hay đến đây, bất kể làm cách gì? Phượng Kính Dạ vẫn không chịu rời đi, cứ muốn sống cùng Lâu Hướng Vãn trong sơn thôn nhỏ bé này.
Gần đến trung thu, Lâu Hướng Vãn còn đi theo người trong thôn học cách làm bánh trung thu, còn gọi Lôi Bôn cùng những Long vệ khác tới, mọi người vây quanh một chỗ, mặc dù có chút gò bó, nhưng vì quen biết Lâu Hướng Vãn khá lâu, cũng biết thân phận mình khác biệt, nhưng vẫn không hề kênh kiệu, cho nên mọi người đều ăn khá ngon miệng.
Phượng Kính Dạ cũng dần dần học được chút ít đạo lý vợ chồng của gia đình nông dân nơi này, trước kia Lâu Hướng Vãn luôn trốn tránh Phượng Kính Dạ. Giờ đã quyết định sống cùng nàng, dĩ nhiên nàng sẽ dạy Phượng Kính Dạ cần làm những gì? Trước mắt chuyện tiền bạc cùng quyền lực sẽ do nàng quyết định, lúc này Long vệ vương phủ có chút khiếp sợ, nháy mắt không khí trở nên im lặng. Lâu Hướng Vãn lại nói tiếp, dù nàng giữ tiền, nhưng của nàng cũng như của Phượng Kính Dạ, nên Phượng Kính Dạ là người được hưởng lợi nhiều nhất.
Phượng Kính Dạ dở khóc dở cười, cuối cùng ở trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-vuong-phi/3177552/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.