“Đa tạ Tam hoàng tử phi.” Lâu Hướng Vãn rốt cuộc cũng nhận lấy sách, thoáng nhìn qua, lại không lật ra xem. Từ khi Lâu Hướng Vãn tiến lại, trong đình nghỉ mát vốn đang náo nhiệt lập tức yên tĩnh, Vương Hoàng hậu trực tiếp đứng dậy rời đi, dù sao trời cũng đã tối, các cung phi còn lại cũng rời đi. Lâu Hướng Vãn đương nhiên cũng muốn rời khỏi đây, nhưng Lương Viện cứ đi theo bên cạnh, làm nàng phải trợn trừng mắt, nàng không thể nói là muốn đi một mình, không cần Lương Viện đi theo mình.
“ Trời vẫn còn sớm, chúng ta vừa đi vừa nói tiếp, cũng lâu rồi Phượng Tiêu và Phượng vương gia chưa gặp nhau, chi bằng chọn ngày hôm nay, cùng nhau dùng bữa tối đi.” Lương Viện mở miệng cười, chăm chú nhìn người đang cúi đầu, thoạt nhìn Lâu Hướng Vãn có hơi nhát gan. Nói thật, Lương Viện không hiểu Phượng Kính Dạ thích Lâu Hướng Vãn ở điểm nào, chỉ là một nha hoàn, không có thân phận, khuôn mặt cũng không đẹp, mặc kệ nàng có che giấu tài năng, thì vẫn kém xa mình. ( Vinhanh: bà này tự tin gớm, lịch sử tài năng của bà còn đáng sợ đến nổi tôi cười lộn ruột luôn nè, đúng là chảnh đứng đầu thiên hạ. ẹc ẹc)
“Lâu cô nương, có câu nói nữ tử vô tài mới là đức, nhưng nếu nữ tử không tài, nam nhân đều sẽ tam thê tứ thiếp. Nhưng chỉ cần nữ tử có tài năng, sẽ không cần dựa vào nam nhân mà sống, mà còn có thể sánh ngang hàng với nam nhân, khiến cả đời nam nhân chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-vuong-phi/3177500/chuong-72-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.