*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Phượng Kính Dạ đến đại điện, lão hoàng đế Phượng Đạt cũng đã vào lâm triều, Vương Trọng Sơn thân là đứng đầu ngự sử, thuật lại lưu loát phê phán những điều tồi tệ của Phượng Sở Thiên, mà đám vây cánh của Tam hoàng tử ở một bên càng thêm mắm thêm muối vào.
Chỉ tiếc lão hoàng đế Phượng Đạt vẫn như trước, một đôi mắt đục ngầu, nói là đang nghe, nhưng trông cứ ngủ gà ngủ gật, sắc mặt vàng vọt, hai mắt vô thần, long bào ở trên người lại rộng thùng thình, kết hợp cùng mái tóc hoa râm, cùng tuổi già sức yếu làm cho người ta cảm giác lão hoàng đế này có thể băng hà bất cứ lúc nào đi về miền Tây Thiên.
Phượng Kính Dạ vào triều, ngoại trừ người Vương gia, những triều thần khác đều kích động không ngừng, dù sao biên quan vẫn còn biến động, nhất là khi tin tức Phượng Kính Dạ bị trọng thương hôn mê, chuyện ở biên quan càng làm cho lòng người hoảng sợ, mà bây giờ Phượng Kính Dạ đã tỉnh, đại biểu cho vương triều sẽ càng thêm yên ổnvững mạnh hơn.
Tuy rằng sắc mặt tái nhợt, lộ vài phần suy yếu vì bị bệnh nặng, Phượng Kính Dạ liền thuật lại mọi chuyện từ đầu tới cuối, chuyện Phượng Sở Thiên giục ngựa chạy như điên đụng chết Lưu Đại, chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Huống chi chuyện này cũng là xuất phát từ tình cảm huynh đệ, đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-vuong-phi/3177423/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.