“Chi bằng ở lại đây nếm thử chút tay nghề của ngự trù trong cung đi, nếu so ra thì đồ ăn ở Phượng vương phủ cũng không bì được đâu.” Phượng Sở Thiên nhớ trước kia Phượng Kính Dạ muốn mình tìm một ngự trù trong cung, hôm nay nghĩ đến, chắc do Lâu Hướng Vãn rất thích ăn món ngon. Nhưng lúc đó vị ngự trù có tài nấu nướng giỏi nhất lại có tính tình kỳ quái, không chịu đến Phượng vương phủ.
Ánh mắt liền bừng sáng, Lâu Hướng Vãn bừng bừng lửa giận đảo mắt nhìn Phượng Kính Dạ, sau đó liền cười híp cả mắt, trên gương mặt nhỏ nhắn hiện ra má lúm đồng tiền lõm xuống, nhưng vì còn tức giận nên gương mặt hơi đỏ bừng, lúc nhìn vào trông rất đáng yêu, “Được, quyết định vậy đi.”
Phượng Kính Dạ liếc mắt đe dọa nhìn Phượng Sở Thiên, nhưng thấy Tiểu Mộc đầu chịu ở lại liền vui mừng, cho nêncũng không thèm so đo với hắn ta.
“Trong ngự thư phòng còn có chút bánh ngọt, hay chúng ta qua đó nếm thử trước đi?” Phượng Sở Thiên khó có dịp vui vẻ như thế, đương nhiên bỏ qua các quy tắc ở trong cung, trực tiếp đi tới chỗ Lâu Hướng Vãn.
“Được, nhưng ngài nên trả lại cây trâm cho ta trước.” Lúc này Lâu Hướng Vãn không muốn nhìn mặt Phượng Kính Dạ, cho nên lập tức đồng ý.
“Trâm bạc này quá bình thường, ở trong ngân khố có rất nhiều trâm tốt, để Hầu Bảo tìm cho ngươi một ít đem về dùng, giờ chúng ta đi thôi.” Phượng Sở Thiên nhìn trâm bạc trong tay một lúc rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-vuong-phi/3177412/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.