Đầu mùa hè.
Khi vương triều Tố Nguyên lên cai trị, tại kinh thành An Lăng Phượng vương phủ.
Tại một căn viện tọa ở phía Bắc Nam Triều, đông ấm hạ mát, nhưng lúc này tại Thu Phong Viện, trời vừa sáng, ánh mắt trời đầu hè xuyên thấu qua khung cửa sổ chiếu vào trong phòng, nhiệt độ lên cao. Làm cho nữ nhân đang gối đầu nằm trên chiếu trúc phải cắn chặt răng, oán hận cầm khăn lụa lau mồ hôi đang không ngừng chả.
Tóc rối bù, Lâu Hướng Vãn bĩu mồm ngồi dậy, nhìn chằm chằm ánh mắt trời sáng ngời trong phòng mà cắn răng nghiến lợi, nàng rất yêu chiếc giường của mình. Từ trên xuống dưới cả Phượng vương phủ đều biết rõ, công việc của nàng ở trong Phượng vương phủ rộng lớn này chính là bưng trà, nên Du Nhiên khẽ cười, “Để cho Tiểu Mộc Đầu ở Thu Phong Viện.”
Vì vậy vào Hạ Thiên, bầu trời rất sáng, còn mùa đông thì cả gian phòng trong viện đều trở nên u ám. Lâu Hướng Vãn lại lau mồ hôi chảy trên trán, đứng dậy mặc chiếc váy màu xanh đậm giản dị, vải vóc cũng thuộc loại tơ lụa quý. Dù sao nàng cũng là nha hoàn nhất đẳng ở ngoại viện vương phủ, ngoại trừ nha hoàn nhất đẳng ở Kỳ Lân viện của Vương gia, lão Vương phi, Dung Trắc Phi, hai vị phu nhân thì các nha hoàn trong viện khác đều không có quyền sai khiến nàng. Tất cả nha hoàn cùng nô tài của Phượng vương phủ, đều do nàng với Hoa Thiên Thiên cai quản.
Hạ Thiên (*): mùa hạ.
Tóc dài xõa đến eo được xoắn lên thành một búi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-vuong-phi/131525/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.