Vài ngày sau, khi Phương Đào mang một chồng khăn thêu khác đến tiệm thêu, nàng mới biết những chiếc khăn lần trước nàng gửi đã được người ta mua hết.
"Chắc là hợp nhãn người ta, mười mấy chiếc khăn thêu, đều được mua đi sạch."
Khăn xấu của Phương Đào có thể bán được, bà chủ vô cùng mừng rỡ. Bà ấy hỏi người mua khăn tùy tiện kia một lạng bạc một chiếc, không ngờ đối phương lại ném thẳng xuống một trăm lạng.
Bà chủ không chút hổ thẹn bỏ túi chín mươi chín lạng, cười tủm tỉm đưa cho Phương Đào một lạng bạc.
"Phương cô nương, lần sau cô thêu thêm ít túi tiền, túi thơm, cái ví linh tinh, những thứ đó bán đắt hơn khăn, cũng có thể kiếm được nhiều hơn."
Phương Đào cầm số tiền lần đầu tiên kiếm được nhờ bán đồ thêu, tự tin tăng lên bội phần gật đầu: "Vâng, ta còn biết làm túi tiền, lần sau sẽ mang thêm túi tiền đến đây."
Cùng ngày, Chu cấp sự lang đi công tác trở về, về đến nhà, như thường lệ đi thỉnh an mẹ xong, liền vội vã đi nói chuyện với Phương Đào.
"Phương cô nương, mấy hôm nay ta không có nhà, nàng đã làm gì?"
Chu lang quân công vụ bận rộn, thường xuyên đi công tác, lần này đi xa về, vất vả dãi dầu, làn da trắng trẻo cũng sạm đen đi chút, giọng nói còn hơi nghẹn lại.
Phương Đào rót cho hắn chén trà nhỏ giải khát, kể hết chuyện bán khăn kiếm được tiền cho hắn nghe.
"Chờ lô khăn và túi tiền mới gửi đi này bán xong, có lẽ ta còn có thể kiếm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-bo-tron/4857721/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.