Cấm vệ binh tìm khắp vương phủ, nhưng không tìm thấy bóng dáng Phương Đào.
Nàng trốn ở nơi nào, ngay cả Ninh Vương cũng không biết. Nhìn thấy sắc mặt Hoàng đế lạnh như băng sương, lo lắng tính mạng cả vương phủ khó giữ, Đường thị run rẩy quỳ xuống nói: “Hoàng thượng, Đào cô nương làm lễ tơ hồng xong liền cưỡi lừa lén bỏ trốn. Ước chừng thời gian, giờ hẳn là đã trốn khỏi thành rồi.”
Nghe vậy, sắc mặt tái nhợt lạnh lùng của Tiêu Hoài Tiễn như thường, thậm chí khóe môi hơi hơi nhếch lên cười một tiếng.
Chỉ là nụ cười kia tuy dịu dàng, người đang quỳ bên dưới lại da đầu tê dại, chỉ cảm thấy lạnh lẽo khắp người, âm u đáng sợ.
Mười lăm phút sau, Tiêu Hoài Tiễn cầm cung mang kiếm, đích thân dẫn binh ra khỏi thành.
________________________________________
Phương Đào cưỡi lừa chạy ra khỏi Ninh Vương phủ, chưa đến nửa tiếng, liền chạy tới chỗ cửa thành.
Có thể đi đến cửa thành, nàng lại không khỏi buồn rầu.
Trước ngày hôm qua, người của Ninh Vương canh gác cả thành Ký Châu. Không biết từ lúc nào, cấm vệ binh từ kinh đô đã tiếp quản Ký Châu.
Tướng lãnh canh gác tuân thủ quân quy cực kỳ nghiêm ngặt. Tất cả người ra vào thành Ký Châu đều đăng ký vào danh sách, tra hỏi nghiêm khắc.
Dân chúng muốn ra khỏi thành xếp thành một hàng dài. Vì kiểm tra, đội ngũ chậm rãi dịch chuyển về phía trước như ốc sên.
Phương Đào lòng nóng như lửa đốt xếp hàng ở cuối đội. Đợi nàng rốt cuộc dắt lừa rời khỏi cửa thành, đã là lúc chiều tối buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-bo-tron/4857710/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.