Sau khi dùng cơm xong, Cẩu Hoàng đế muốn ở điện Thanh Tâm xem tấu chương. Phương Đào ăn xong miếng gà đen hầm củ mài cuối cùng, liền bị cưỡng chế ngồi đối diện bàn viết của hắn để học thuộc và chép 《Thiên Tự Văn》.
Suốt cả buổi chiều, Phương Đào cảm thấy vô cùng gian nan.
Trước đây Cẩu Hoàng đế ban ngày không ở điện Thanh Tâm, nàng còn có thể ra ngoài cho gà ăn, trông lừa. Hiện tại hắn ở điện Thanh Tâm phê sớ, nàng cũng phải đóng cọc mà ngồi lì trước bàn viết, cầm bút từng nét từng nét chép chữ.
Viết một hồi lâu, ước chừng viết lại được ba trang chữ to, cổ tay Phương Đào đã mỏi nhừ. Cẩu Hoàng đế lại vẫn ngồi thẳng lưng, rũ mắt nghiêm túc phê duyệt tấu chương.
Những tấu chương đó rất nhiều, ước chừng cao ba thước, nhưng hắn không hề có vẻ thiếu kiên nhẫn, vẫn luôn xem xét cẩn thận.
Hơn nữa, khóe môi hắn luôn giữ nụ cười, thỉnh thoảng còn ôn hòa nói vài câu, hoàn toàn không mặt lạnh quở trách.
Hiếm khi thấy Cẩu Hoàng đế tâm trạng tốt như vậy, Phương Đào vừa chép chữ, không khỏi lén liếc hắn vài lần.
Hành động lén lút của nàng, rất nhanh đã khiến Tiêu Hoài Tiễn chú ý.
Hắn hờ hững nâng mắt, đưa chiếc bánh hoa đào đặt trước mặt nàng, hờ hững nói: “Không tập viết cho tốt, cứ nhìn Trẫm làm gì?”
Lúc hắn tâm trạng tốt, sẽ hào phóng hơn ngày thường một chút, cũng dễ nói chuyện hơn.
Phương Đào liếc nhìn sắc mặt vui vẻ của hắn, thận trọng gác bút sang một bên, cầm bánh hoa đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-bo-tron/4803403/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.