Phương Đào dù ngày ngày hầu hạ Cẩu Hoàng đế trong sinh hoạt thường nhật, nhưng chưa bao giờ ở chung trên giường rồng cùng hắn.
Không gian giường có hạn. Bị hắn nhấc bổng lên giường, Phương Đào chỉ thấy vai tê rần, chưa kịp phản ứng, Cẩu Hoàng đế đã đẩy nàng dán vào phía tường. Lực hắn rất mạnh, như thể có thù oán với nàng, một tiếng "rầm" vang lớn, gáy Phương Đào đập mạnh vào bức tường vững chắc, đau đến mức nước mắt suýt chút nữa trào ra.
Nửa đêm canh khuya, không biết Cẩu Hoàng đế lại lên cơn điên gì, Phương Đào vừa kinh vừa sợ co rúm ở góc giường.
Tiêu Hoài Tiễn rủ mắt nhìn chằm chằm nàng, cảm xúc đen tối khó dò trong đáy mắt cuồn cuộn phập phồng. Hắn chợt nhếch khóe môi, giơ tay kéo vạt áo, cúi người từ từ tiến lại gần. Ánh mắt hắn nóng bỏng rực lửa, d.a.o động một lát, nhìn thẳng vào môi Phương Đào.
Nhớ lại lần bị Cẩu Hoàng đế làm càn trước đó, Phương Đào vội vàng che chặt miệng.
Nàng theo bản năng muốn chạy trốn. Nhưng Cẩu Hoàng đế chân dài, thân cao, chiếm trọn không gian bên ngoài giường, nàng căn bản không thoát được.
Phương Đào căng thẳng mở to mắt, không chớp mắt chú ý động tác của hắn.
Lợi dụng lúc giữa hai người còn chút khoảng cách, nàng dựa lưng vào tường, từng chút một, cẩn thận dịch về phía góc.
Cẩu Hoàng đế càng ngày càng gần, gần đến mức chỉ cách một gang tay. Hắn giống một con sói đói mắt sáng quắc, ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm nàng, dường như ngay sau đó sẽ nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-bo-tron/4803400/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.