Nhận lấy chiếc trâm hoa đào của Tiêu Hoài Tiễn, Phương Đào đặt chiếc trâm vào hộp. Chiếc trâm quá quý giá, nàng vẫn chưa thực sự nghĩ thông suốt có nên chấp nhận nó hay không, có lẽ đến một ngày nào đó, nàng sẽ trả lại hắn.
Tuy nhiên, những cánh hoa đào tươi vừa hái xuống lại có ích. Nàng rửa sạch hoa đào, chuẩn bị men rượu ngon, ủ mấy vò rượu hoa đào.
Rượu hoa đào được đặt trong căn lều mát mẻ, thông gió ở hậu viện, cần phải ủ tròn một tháng mới có thể khui ra uống.
Trong suốt một tháng này, Tiêu Hoài Tiễn ở tại nhà nàng.
Mỗi lần nàng định đi hậu viện cho gà vịt ăn, hay xem xét rượu hoa đào, hắn đều đã đi trước nàng một bước.
Thấy gà vịt đã được cho ăn no nê, đang đi dạo khắp nơi, cửa sổ gỗ căn lều cũng đã được mở ra cho thông gió, lúc đầu Phương Đào còn có chút bất ngờ, nhưng sau đó thì thấy quen không lấy làm lạ, cứ mặc kệ hắn.
Thoáng chốc, rượu hoa đào đã ủ xong. Hôm đó, nàng dậy sớm hơn bình thường một chút, không quấy rầy bất kỳ ai, nhẹ nhàng rửa mặt đ.á.n.h răng xong, liền xách một vò rượu ra cửa.
Vốn định đi thẳng lên trấn trên, nhưng trước khi đi, nàng chợt đổi ý, tính toán đi xem khu vực chất phân bên ngoài đồi hoa đào trước.
Cây đào trong rừng sắp ra quả, cần phải bón thêm phân chuồng. Công việc này vốn là của Đại Ngưu, nhưng gần đây hắn bị bệnh, không có sức gánh phân. Nàng muốn xem đống phân đã tích được bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-bo-tron-nguyet-minh-chau/5034616/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.