Chiếc thuyền buôn đi Ký Châu có chừng hai tầng, ngoài việc chở một số khách đi miền Bắc, nó còn kiêm vận chuyển rất nhiều trà và vải.
Vì thuyền chở hàng tiện thể chở người, nên tiền vé rẻ hơn nhiều so với các thuyền khác, chỉ là tốc độ thuyền buôn rất chậm, mà người làm việc trên thuyền cũng không đủ, chỉ có một thuyền nương lo việc bếp núc.
Thấy thuyền nương một mình bận rộn không xuể đến mức đổ bệnh, Phương Đào liền tự tiến cử với chủ thuyền, nhận việc nhóm lửa nấu cơm.
Chủ thuyền thấy nàng là một thiếu niên mặt mày thanh tú, tay chân cần mẫn lại nhanh nhẹn, hơn nữa còn biết chữ, có tài viết viết tính tính, liền cực kỳ coi trọng nàng, ngoài việc nhóm lửa nấu cơm, còn giao cả việc ghi sổ chi phí gạo củi rau xanh mỗi ngày cho nàng.
Thuyền buôn đi gần một tháng, khi đến Ký Châu rời thuyền, Phương Đào không chỉ kiếm lại được tiền vé, chủ thuyền còn trả thêm cho nàng hai lượng bạc tiền công.
Sau khi rời thuyền, Phương Đào vẫn mặc y phục nam tử, giả dạng làm đàn ông.
Nàng làm công trên thuyền buôn một tháng, vì giấu giếm kỹ nên không bị ai phát hiện thân phận. Giờ đây, giả thành bộ dạng nam t.ử đã là chuyện thường, không dễ bị người khác nhìn ra manh mối.
Tuy nhiên, nàng vác tay nải dắt lừa đi dọc bến đò, không khỏi có chút mê mang.
Ký Châu là nơi nàng chưa từng đặt chân đến, có thể nói là không có thân nhân, nàng chỉ có một con lừa và mấy lượng bạc, muốn an cư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-bo-tron-nguyet-minh-chau/5034563/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.