Tuy nhiên, sau khi thành thân, biểu muội chính là vợ hắn, nàng phải nghe lời hắn. Dù là con lừa của nàng, dù nàng không đồng ý thì cũng phải theo ý chồng.
Võ Ngụy âm thầm nhếch môi, nói với Phương Đào: “Quả Đào, nàng mở túi ra xem ta mua gì này.”
Chiếc túi căng phồng, Phương Đào còn chưa kịp xem, nàng mở túi ra thì không khỏi ngẩn người.
Bên trong túi toàn là kẹo hạt sen, chừng vài cân, mỗi viên kẹo đều được bọc giấy màu sặc sỡ, tỏa ra mùi thơm ngọt mát.
Thấy ánh mắt vui mừng của Phương Đào, Võ Ngụy cười hì hì, đắc ý nói: “Quả Đào, hôm nay kiếm được tiền, cố ý mua cho nàng đấy. Sau này, nàng thích ăn bao nhiêu thì ăn, muốn ăn gì ta đều mua cho nàng.”
Phương Đào nếm một viên, kẹo hạt sen ngọt ngào, vị mật thấm thẳng vào lòng.
Nhiều kẹo thế này, nàng ăn không hết, vừa hay đến lúc thành thân có thể dùng chúng làm kẹo mừng đãi khách.
Thoáng cái đã đến ngày thành thân hai hôm sau.
Sáng sớm, bà trang điểm được mời đến se mặt và trang điểm cho Phương Đào.
Tân nương tử có khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt to vừa trong vừa sáng.
Bà trang điểm vừa vẽ mày cho Phương Đào vừa tấm tắc khen: “Tân nương tử đẹp thế này, nếu trang điểm xong, chắc chắn sẽ mê c.h.ế.t tân lang quan.”
Phương Đào vốn hơi thất thần, nghe vậy liền cười đáp lại một cách lịch sự.
Biểu ca sáng sớm đã đi mời người chủ trì hôn lễ, và cũng phải đi thông báo trước cho những người tham gia tiệc mừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-nu-bo-tron-nguyet-minh-chau/5034541/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.