Và ta chỉ bất mãn:
"Không có mai mối, không có sính lễ mà lại được nâng lên làm bình thê, khinh thường tân nương t.ử như vậy, sao có thể như vậy được?"
"Nếu bây giờ cô quỳ xuống cầu xin ta, ta vui vẻ còn có thể để ca ca giữ lại cho cô một vị trí..."
Lời nói của nàng ta đột ngột dừng lại.
Sau khi phản ứng lại, không thể tin được nhìn ta:
"Cô nói gì?!"
Còn có thể nói gì nữa? Chẳng phải là cưới bình thê sao?
Không phải chuyện lớn.
Không phải ta có thể chịu đựng sự sỉ nhục này.
Mà là, ta căn bản không cần phải tức giận trước.
Bởi vì người đầu tiên tức giận, nhất định là vị phụ thân rất coi trọng thể diện của ta.
Cho dù ông ta có đồng lòng với kế mẫu đến đâu.
Ta cũng là con gái nhà họ Lục.
Tạ Tri Bạch thực sự muốn làm như vậy.
Chính là tát thẳng vào mặt ông ta.
Ông ta không tức giận đến mức x.é to.ạc mặt với Tạ gia mới là lạ.
Mà việc vừa có thể khiến vị phụ thân của ta tức giận, vừa có thể khiến ông ta và Tạ gia đấu đá nhau.
Ta tại sao phải tức giận?
Mừng còn không kịp.
Song hỷ lâm môn a.
Chỉ là khổ cho cô gái mà Tạ Tri Bạch yêu mến kia.
Giữa hai thế gia lớn, không biết phải chịu bao nhiêu ấm ức.
Nhưng ta không ngờ rằng, lần đầu tiên Tạ Tri Bạch trở về nhìn thấy ta, lại nói:
"Lăng Sương là một cô gái tốt, ta muốn nâng nàng ấy làm bình thê."
Ta: "......"
Ta: "?"
"!"
9
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-muoi-kim-lang/5067438/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.