Lương Ưu Tuyền chạy đếnsau khung sắt, thứ đầu tiên đập vào đáy mắt chính là xe moto. Xe ngã trên đất,hơn phân nửa thân xe đã nằm trên thùng giấy trong đống phế tích sụp đổ, lốp saucủa xe vẫn còn đang xoay tròn trong không trung.
Chỉ thấy một vũng máutươi tràn ra từ sau thân xe.
Lương Ưu Tuyền rất muốnchạy hơn để hất những cái thùng giấy và mảnh gỗ của đạo cụ đang đè lên Tả Húckia ra, nhưng chân tựa như đeo chì, hai chân mềm nhũn, phịch một tiếng khuỵuxuống trong đống bụi mịt mù. Cô dùng sức đánh vào đùi mình, dùng tay bám vàonhững thanh sắt rải rác xung quanh để đứng dậy…
“Đừng chết, anh không thể chết được, emvẫn đang chờ anh cưới em cơ mà…”
Lương Ưu Tuyền không biếtbiểu cảm của mình lúc này như thế nào. Nước mắt làm tầm nhìn của cô mơ hồ, phíatrước bị che khuất bởi những đạo cụ đổ vỡ của vách núi, tiếng động cơ của xemoto lấp kín thị giác của cô khiến cô không nghe được tiếng bước chân của nhữngnhân viên công tác đang đuổi theo mình, tưởng rằng không có ai đến cứu Tả Húc,cô chỉ có thể kêu lên, gào thét cầu cứu.
Cuối cùng, Lương Ưu Tuyềndùng toàn lực đẩy chiếc xe máy ra… Nhưng mà một cánh tay dính đầy máu tươi làmcô muốn chết ngất.
Cô nằm rạp trên mặt đấtnắm chặt cánh tay huyết thịt mơ hồ cơ, chỉ mới kéo nhẹ một cái mà cánh tay đãbị cô lôi hẳn ra, giống như không còn giữ níu giữ nó lại nữa.
Hiển nhiên, một cánh taycủa Tả Húc đã đứt rời.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458537/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.