Một tiếng sấm vang lên,tia chớp xẹt qua phía chân trời. Rầm rầm, gần như ngay lập tức từ trên trời mưađổ như trút nước khiến toàn thân Lương Ưu Tuyền ướt sũng. Cô vừa tức mình vừatức trời, ông trời cũng độc ác như vậy ah!
Dương Phỉ Nhi tuy caynghiệt nhưng thật ra không phải không đúng.
Lương Ưu Tuyền vốn vẫnkhuyên chính mình, tình yêu có thể ăn thay cơm sao, tình yêu có thể điều hòathân nhiệt sao? Không thể đúng không, cho nên quan điểm hai người cũng có điểmgiống nhau đấy. Cô cũng chỉ là một người con gái bình thường, nghĩ đến Tả Húcvì quay phim mà gầy gò, nghĩ đến hắn vì một vụ xung đột trong phim mà toàn thântím tái… Giờ cô đã không giúp được gì rồi, đừng nói tới sau này. Huống chi làmgì có ai lại không muốn sạch sẽ ngồi trong phòng điều hòa uống cà phê đâu?
(Cơ mà chị ơi, thực tế đã chứng minh,người ta thật sự có thể “ăn” tình yêu thay cơm *bụm miệng cười*, dĩ nhiên trongquá trình đó cũng có thể “điều hòa thân thể” mà *e lệ*)
Đương nhiên chuyện đauđầu này thật sự đang bám lấy cô rồi, mà cô lại tình cờ có cảm tình với Tả Húc,thậm chí ngay mấy giờ trước, cô phát hiện tình cảm của mình với hắn đang ngàycàng nồng nhiệt… Cô vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay vô danh. Chiếc nhẫn nhỏnhắn xinh xắn mờ đi trong mưa, tâm tình cũng trở nên mơ hồ theo, thoáng cái đãmất đi phương hướng.
Tả Húc nói, bất luận gặpchuyện gì đều phải hỏi ý kiến của hắn. Nhưng loại chuyện này cô làm sao nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458520/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.