“…” LươngƯu Tuyền quay sang nhìn Ngô Thiên Khải lúc này đang không hiểu gì, cúi đầu rờibàn, cầm điện thoại đi đến phía toilet.
Sau một hồi chuông, TảHúc mới chậm rãi nghe điện thoại…
“Anh muốn chết à? La hét cái gì?!” Lần này đến lượt Lương Ưu Tuyền đánh đòn phủ đầu.
“…”
“Anh chết ở chỗ nào rồi?!”
“… Trường quay cảnh cổ trang.”
“Chờ ở đấy!”
“Này… Chỗ này đang quay, cấm người lạ. Côbắt taxi đi, tôi sẽ trả tiền.”
“Rồi.”
Cạch!… LươngƯu Tuyền mạnh mẽ tắt điện thoại.
…
Cô quay lại chỗ bàn ăn,vội xin lỗi “Thậtxin lỗi Ngô tiên sinh, tôi có việc đột xuất.”
“Ah, để anh đưa em đi.” Ngô Thiên Khải nhận ra cô không có ý định ngồi xuống.
Lương Ưu Tuyền cười, lắcđầu “Lầnsau đi. Hẹn gặp lại anh sau.”
Ngô Thiên Khải đưa cô rađến cửa nhà hàng, sau đó giúp cô bắt taxi, thậm chí còn thanh toán trước tiềnxe khiến Lương Ưu Tuyền ngại vô cùng, nhất quyết từ chối. Lớn ngần này tuổirồi, đây là lần đầu tiên cô được hời như vậy.
(QLCC: ý ở đây là được bao ăn rồi bao tiềnxe,… Không nghĩ ra từ nào khác ~ ai nghĩ ra nhắc QL với T^T)
Tuy vậy Ngô Thiên Khảirất cố chấp, hoặc là để hắn trả tiền, hoặc là để hắn đưa đi.
“Vậy… Cám ơn anh, liên lạc sau nhé.”
Lương Ưu Tuyền hạ cửa sổxuống, tính vẫy tay bye bye, không ngờ Ngô Thiên Khải lại kéo hẳn đầu cô rakhỏi cửa sổ, sau đó dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán khiến Lương Ưu Tuyền hóađá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458472/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.