“Tên?”
“Vạn Người Mê.”
Có tiếng các đốt ngón taykhục khục.
“Đinh Đới Vĩ.”
Lương Ưu Tuyền giật mình.Lẽ nào cái số điện thoại có chữ “D” mở đầu kia là số của tên này à? (Cô có lénlút tra, số điện thoại kia người đăng kí là Tả Húc) Cái người mà Tả Húc ôn nhucười nói với lại là người đàn ông này á?… Buồn nôn, buồn nôn quá.
“Tuổi?”
“Cô đúng là không biết phép tắc. Chưa nghecâu ‘tuổi tác của người đẹp trai là bí mật’ à?”
Răng rắc, chiếc bút trongtay Lương Ưu Tuyền gãy làm đôi.
“…” ĐinhĐới Vĩ lén lút lườm cô “26.”
“Nghề nghiệp?”
“Cô đến tôi cũng không biết á? Nhàquê lên tỉnh à? Mở to mắt ra mà nhìn kĩ lại bổn đại gia đi.”
Lương Ưu Tuyền nhìn thẳngvào khuôn mặt xinh đẹp của hắn: “Nghề nghiệp?”
Đinh Đới Vĩ suy sụp hạ bảvai: “Casĩ. Tôi với Nại Đường là…”
“Chuyện ấy không quan trọng. Đưa chứngminh thư đây, tôi cần kiểm tra hồ sơ của anh.”
Đinh Đới Vĩ không nhịnthêm được nữa, đập bàn cái rầm!
“Cái đồ đàn bà chua ngoa, cô có quyền gìmà kiểm tra hồ sơ của tôi? Cô tưởng mình là cảnh sát chắc?!”
Cạch! Cảnh huy ngoanngoãn nằm trên bàn.
“…” ĐinhĐới Vĩ giơ ngón tay cái lên, ngoan ngoãn lấy từ trong ví chứng minh thư.
Lương Ưu Tuyền sao chépchứng minh thư của Đinh Đới Vĩ, gọi về đồn yêu cầu kiểm tra. Rất nhanh nhậnđược tin báo: Người dân lương thiện, không có tiền án, từ khi gia đình Tả Húcmua lại khu biệt thự ở phía tây đã thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458453/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.