“Nếu chúng ta ở cùng một phòng bệnh, khôngbằng làm quen dần với nhau đi! Tôi là số 438”(số hiệu của giườngbệnh).
Tả Húc đầu tóc rối bời,quay sang nữ bệnh nhân bị trói chặt trên giường bên cạnh thân thiết chìa tayra.
Lương Ưu Tuyền ánh mắtngây dại, cô nâng chân lên, giật giật ngón cái:“Xin chào, tôi là số110.”
“110, cô muốn tôi cởi trói giúp cô không?”
Lương Ưu Tuyền chậm rãi nghiêngđầu, hướng hắn cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên dồn sức kêu to: “Cứumạng! Cứu mạng! 438 bóp cổ ta, khụ khụ… Bác sĩ y tá mau cứu ta a a a ~ “
5 phút sau
Tả Húc hai tay bị tróiđặt trước ngực, đã bị bác sĩ y tá hợp sức trói gô trên giường.
“Tôi nói, cô cũng quá đáng đấy…”
“Địa đạo chiến hắc địa đạo chiến, mai phụchạ thần binh trăm ngàn vạn…” LươngƯu Tuyền giọng nói thanh thoát, hát vang một đoạn trong “Địa đạo chiến”.
Tả Húc nhìn sang phía bênphải lườm lườm… Giả điên đúng không? Tôi xem cô làm được đến bao giờ.
Lương Ưu Tuyền nhìn bứctường bên trái… Lấy danh nghĩa người trong ngành giải trí để bày trò côn đồ,anh cho rằng giả điên nhập viện tâm thần là thoát tội sao? Tôi phỉ nhổ nhá!
Một tháng trước, cảnh sátđược thông báo, gara riêng của tập đoàn giải trí Tinh Hỏa phát hiện được mộtđám người buôn lậu vũ khí. Bởi vậy, cảnh sát quyết định đầu tiên phải bắt chủnhân của cái gara đó – tổng giám đốc tập đoàn giải trí Tinh Hỏa, Tả Húc, nam,26 tuổi.
Mà trong quá trình thẩmvấn, Tả Húc ở trong tình trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458434/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.