Mặt trời đã ẩn sâu trong những đám mây dày đặc, và thật khó khăn để nói rằng nó vẫn đang tỏa sáng. Sau một chuyến bay dài thật dài đuổi theo mặt trời, cái kết quả cuối cùng chính là mặt trời vẫn đứng đâu đó trên đầu. Chính điều đó làm tôi bị mất phương hướng, và thời gian dường như bị bẻ ngoặc một cách kỳ lạ. Tôi đã rất ngạc nhiên khi nhận ra cánh rừng dẫn lối về những tòa nhà đầu tiên, báo hiệu rằng đã gần tới nhà. "Em chẳng nói gì hết. Chuyến bay làm em mệt à?", Edward quan sát tôi.
"Không sao, em vẫn khỏe.”
“Em buồn vì phải rời xa nơi này à?”
“Thanh thản thì đúng hơn, em nghĩ vậy.”
Anh nhướng một bên mày lên nhìn tôi, tôi biết câu nói dối ấy là vô dụng nhưng tôi ghét phải thú nhận nó, và thật không cần thiết phải hỏi anh ấy điều gì để anh ấy rời mắt ...
"Renee sâu sắc hơn Charlie ở một vài phương diện. Điều đó làm em hơi bồn chồn.”
Edward mỉm cười thật đâm chiêu. "Tâm hồn mẹ em thú vị thật, nó giống như một đứa trẻ, nhưng cũng rất sáng suốt. Bà ấy nhìn nhận mọi việc rất khác mọi người.”
Sâu sắc. Đó là một nhận xét tốt về mẹ tôi khi chú ý đến bà. Hầu hết thời gian, bà mơ màng đến nỗi không chú ý nhiều đến những việc khác. Nhưng tuần này, bà lại tập trung sự chú ý ấy vào tôi.
Dượng Phil bận, đội bóng chày trường trung học nơi dượng làm huấn luyện viên đang chuẩn bị để thi đấu lại và để tôi cùng Edward ở nhà, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/twilight-series-tap-3-nhat-thuc/53213/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.