Cơn ác mộng
- Tôi báo với bố rằng mình có rất nhiều bài tập cần phải làm, và rằng tôi không muốn bỏ vào bụng bất cứ thứ gì vào lúc này.
Tất nhiên là bố đồng ý cái rụp... Trận đấu bóng rổ kia đang chiếm hết tất cả tâm hồn của bố... Chẳng hiểu nó có gì đặc biệt mà bố thích thú đến thế, bố mê mẩn đến độ chẳng nhận ra vẻ mặt hay giọng nói bất thường của tôi.
Mỗi khi đặt chân vô phòng là tôi khóa ngay cửa lại. Bước đến chỗ bàn học, tôi lục tung nó lên cho đến khi tìm ra một cái tai nghe cũ kỹ và gắn nó vào chiếc máy nghe đĩa cá nhân. Tôi chọn lấy một đĩa nhạc do dượng Phil tặng hồi Giáng sinh. Đây là một trong những ban nhạc mà dượng yêu thích, tuy nhiên, họ chơi nhạc trầm và hò hét dữ quá... nên không hợp với gu của tôi. Vậy mà không hiểu sao, tôi vẫn quyết định bỏ nó vào máy nghe đĩa rồi nằm xoài ra giường. Tôi đeo tai nghe vào, nhấn nút Play, rồi chỉnh âm thanh lên đến mức làm cho hai tai muốn nổ tung. Tôi nhắm mắt lại. Ôi, sao vẫn cảm nhận được ánh sáng. Khó chịu... tôi quơ tay với lấy cái gối, úp lên mặt... Thế là xong. sức tập trung tất cả mọi giác quan vào các bài hát, tôi cố hiểu mấy ca từ và lọc bỏ tiếng trống đệm thùng thùng thình thình inh ỏi kia. Cuối cùng, sau ba lần nghe đi nghe lại đĩa nhạc, tôi mới nhận ra được hết tất cả các từ cũng như phần hợp xướng... Và tôi không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/twilight-series-tap-1-chang-vang/51886/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.