Những lời giã biệt
Bố đang thức để chờ cửa tôi. Toàn bộ đèn trong nhà đều bật sáng choang. Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng, không biết phải nói thế nào bố mới chịu để tôi di. Cứ nghĩ đến điều đó là tôi lại thấy đau lòng.
Edward chậm rãi đánh xe lên lề đường, đậu gọn ghẽ đằng sau chiếc xe tải của tôi. Cả ba người đều tập trung cảnh giác, họ ngồi thẳng lưng trên ghế, đôi tai dỏng lên nghe ngóng từng động tĩnh của cây rừng, mắt nhìn xoáy vào từng chỗ tối, mũi phập phồng phân định từng mùi, hầu tìm ra mùi lạ. Động cơ xe đã tắt, tôi vẫn ngồi im, cả ba người vẫn tiếp tục nghe ngóng.
- Hắn không có ở đây - Edward nói một cách căng thẳng - Ra ngoài thôi.
Emmett quay sang gỡ giúp tôi mớ dây nhợ lằng nhằng.
- Đừng lo nhé Bella - Anh ta nói thật nhỏ, cố làm ra vẻ phấn chấn - Chúng ta rồi sẽ ổn thôi.
Tôi nhận ra mắt mình đã đẫm nước khi nhìn Emmett. Tôi chỉ mới biết đến anh ta, sau buổi tối hôm nay, biết ngày nào mới có dịp gặp lại…Bất giác lòng tôi chùng xuống. Đây mới chỉ là sự chia tay khởi đầu, lời chia tay đáng sợ nhất vẫn còn đang ở phía trước. Nghĩ đến đây, nước mắt của tôi hốt nhiên tuôn trào.
- Alice, Emmett - Giọng nói của Edward cất lên như một hiệu lệnh. Cả hai người nhẹ nhàng bước vào màn đêm, không gây ra bất kỳ một tiếng động nào, và nhanh như cắt, họ biến mất. Edward mở cửa xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/twilight-series-tap-1-chang-vang/3288071/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.