Bản thân Trầm Tĩnh Chu cũng không biết hắn về đến nhà bằng cách nào.
Hắn bị người điểm thụy huyệt, vẫn luôn mê man, lần tiếp theo mở mắt đã thấy bản thân nằm ở trên giường, trong nhà hắn.
Trầm Tĩnh Chu nhìn thấy cha mẹ, vui buồn lẫn lộn, liền thay đổi sự tình mà kể lại, chỉ nói kết bạn một bằng hữu cổ quái, mời hắn đi chơi mấy tháng, còn chuyện hắn cùng giáo chủ Tuyết y giáo thì hẳn nhiên là bỏ qua, không đề cập tới. Vợ chồng Trầm lão gia cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ kể lại rằng ngày đó Thanh Thư ở bên ngoài Trầm viên xuất hiện một cỗ kiệu, bốn phía không thấy ai, liền đánh bạo xốc màn kiệu, lại không nghĩ rằng là thiếu gia. Vui đến mức không nói lên lời, chạy nhanh về báo cho lão gia phu nhân biết. Vợ chồng Trầm lão gia quả thật vui mừng khôn xiết.
Trầm Tĩnh Chu sau khi về nhà, mỗi ngày chỉ ở trong thư phòng đọc sách, hoặc cùng cha mẹ ở chung dáng điệu điềm nhiên như không. Chỉ khi nào hắn một mình ở trong phòng mới thường nghẹn ngào khóc hận, nhớ tới chính mình chịu qua khuất nhục, luôn khó chịu không thôi. Hắn vẫn âm thầm tự nhủ, nếu một ngày nào đó có thể gặp lại giáo chủ Tuyết y giáo, cho dù phải vứt bỏ sinh mệnh, hắn cũng không bỏ qua dễ dàng như vậy.
Bây giờ đã là sẩm tối, một người vẫn đang đọc sách, bỗng nhiên nghe được tiếng động rất nhỏ, đứng lên nhìn quanh, cũng không thấy có gì bất thường. Khi trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-y-cong-tu/3053917/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.