Lúc bấy giờ là hoàng hôn, tuyết đang rơi, trong phòng lạnh tanh, không nhóm lửa, Trầm Tĩnh Chu vốn không phải người luyện võ, cả người lạnh run, nhưng một chút biện pháp sưởi ấm cũng không có. Nhớ tới Trầm Viên, hiện tại không biết cha mẹ ở nhà như thế nào, trong lòng cực kỳ chua xót.
Buổi chiều ngày hôm đó, một người mặc áo trắng, là giáo chúng đi tới, tiến vào gian phòng, không nói tiếng nào liền dẫn Trầm Tĩnh Chu đi, Trầm Tĩnh Chu trong lòng biết phản kháng vô dụng, đơn giản là tùy ý đi theo.
Người nọ dẫn Trầm Tĩnh Chu tới một đại phòng, chỉ thấy đại phòng trống rỗng một chút bài trí cũng không, ở giữa chỉ có một đại trì (ao lớn),trong trì tràn đầy nước trong vắt, toát ra nhiệt khí, người nọ đối hai tiểu đồng tử bên trong nói: “Dược lực nhất định phải vừa đủ.” (ta chém gió) Hai tiểu đồng trả lời, đi lên, đưa hắn quần áo sạch sẽ, đã nhiều ngày tiểu đồng trong phòng Nam Cung Đường chủ cũng là hầu hạ xoa bóp trên người hắn như thế, chính là tuy rằng đã biết, vẫn không được tự nhiên.
Trong dục trì có ẩn ẩn dược khí, thật ra cũng không khó ngửi. Khoảng chừng một canh giờ sau, tẩy rửa sạch sẽ, hai đồng tử lại giúp hắn mặc vào một bộ bạch y, lập tức người nọ xuất hiện liền dẫn hắn đi về phía trước.
Đi ước chừng một chén trà, chỉ thấy bản thân ở một phòng có một ngọn đèn dầu và hai cây nến đang tỏa ra ánh sáng nhu hòa, trong phòng không còn ai khác, lúc này sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-y-cong-tu/3053912/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.